TRỌNG SINH VỀ MƯỜI NĂM TRƯỚC, TA SẼ DÙNG CẢ ĐỜI ĐỂ BÙ ĐẮP CHO HẮN
Kiếp trước chinh chiến mấy năm, cuối cùng lại chịu kết cục chim hết cung cất, thỏ chết chó săn.
Trước khi chết, ta dốc hết sức lực cuối cùng cưỡng hôn kẻ thù truyền kiếp Tiêu Tri Hành.
Ta muốn hắn, dù ta có chết, cũng phải nhớ ta cả đời.
Mở mắt ra lần nữa, không ngờ đã trở về mười năm trước.
Ta vẫn trêu đùa, chọc ghẹo như cũ, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn nhẫn nhịn.
Cho đến hôm đó, ta say bí tỉ ở lầu xanh, công khai mắng hắn cổ hủ khó chiều, còn muốn tìm một cô nương giải khuây.
Tỉnh lại lần nữa, ta bị trói trên giường, chỉ có một lớp lụa mỏng che thân, toàn thân không còn chút sức lực.
Hắn cúi người bóp lấy cằm ta, giọng nói trầm thấp.
「Mắng có sướng miệng không?」
「Đã hôn ta rồi, còn muốn tìm người khác sao?」
Lòng ta chấn động mạnh: Hắn... hắn cũng trọng sinh rồi sao?
