Tôi nghi ngờ anh tôi lại phát bệnh rồi, nếu không thì tại sao anh lại nói chuyện kiểu mỉa mai tôi như thế? Tôi trằn trọc suy nghĩ vẩn vơ, cứ ngỡ mình sẽ mất ngủ, nhưng vừa đúng giờ là mí mắt đã trĩu nặng.
Nửa đêm, tôi vùi mặt vào bụng con thú nhồi bông ngủ ngon lành. Hệ thống cũng chuẩn bị ngoại tuyến để quay về máy chủ bổ sung năng lượng. Nào ngờ, cửa phòng bị đẩy ra một khe nhỏ. Một bóng người cao gầy bước từng bước đến đầu giường.
Trong bóng tối, mũi d.a.o sắc lẹm lóe lên ánh lạnh. Hệ thống suýt nữa đã hét lên thành tiếng. Nhìn ký chủ hoàn toàn không hay biết gì, nó cuống quýt xoay như chong chóng. Nhưng không lâu sau, Hệ thống hoàn toàn ngây người.
