SAU KHI THIẾU GIA THẬT ĐƯỢC TÌM THẤY, TÔI CẦU XIN HỆ THỐNG ĐỪNG BÁM THEO MÌNH NỮA

Chương 24

Ân Dục Kỳ cũng không hiểu nổi tại sao mình lại xuất hiện trong phòng đứa em hờ này. Nhìn chằm chằm vào gương mặt không chút phòng bị kia, anh vờn mũi dao, cảm xúc không rõ ràng. Cô nữ sinh tên Tống Xuyên Tễ kia đã để mắt tới anh, anh buộc phải tạm dừng một số kế hoạch. Nhưng điều đó vẫn chưa đủ để khiến anh tức giận đến vậy.

... Nhớ lại hai bàn tay đan vào nhau kia, Ân Dục Kỳ vô thức siết chặt lưỡi dao. Rất nhanh, từng giọt m.á.u tươi rơi xuống tấm thảm xám. Đáy mắt Ân Dục Kỳ tràn ngập vẻ u ám. Không phải bảo là tự mình ở đó thì sẽ lặng lẽ c.h.ế.t đi sao? Tại sao lại cười với người khác? Tại sao... lại nhuốm màu sắc của kẻ khác?

Mũi d.a.o hất tung tấm chăn mềm mại. Ân Dục Kỳ đánh mắt nhìn cái cổ thon thả và mong manh kia, dường như đang cân nhắc nên ra tay thế nào. Ngay khoảnh khắc mũi d.a.o sắp chạm vào da thịt, tầm mắt Ân Dục Kỳ bỗng rơi vào bàn tay da mỏng đến mức lộ rõ gân xanh của đứa em hờ.

Một cách kỳ lạ, anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đó. Một lát sau, anh nhướn mày. Chẳng qua chỉ là một cái nắm tay đơn giản thôi mà, tại sao anh phải tức giận? Ân Dục Kỳ chán nản buông tay ra. Chẳng ngờ giây tiếp theo, khi bàn tay đó rơi xuống, nó lại chạm nhẹ và nhanh vào một bộ phận nào đó.

Động tác của Ân Dục Kỳ khựng lại. Anh từ từ cúi đầu, nhìn chằm chằm vào nơi vừa phản ứng cực nhanh. Không biết bao lâu sau, trong bóng tối âm u vang lên một tiếng cười cực khẽ:

"Hóa ra là vậy sao."

Cửa lại được đóng lại. Hệ thống: ... Nhiều lúc nó cũng muốn báo cảnh sát giúp ký chủ lắm.

 

back top