Tôi âm thầm về nhà, chẳng ngờ vẫn bị anh tôi bắt thóp. Anh đứng ở bậc cầu thang:
"Trần Vật, qua đây."
Lần đầu tiên tôi vào phòng anh trai mình. Đúng như tôi tưởng tượng, tông màu lạnh lẽo đầy âm khí. Chiếc TV 55 inch đang chiếu một chiếc đĩa DVD với nội dung đầy m.á.u me. Không biết anh lấy từ đâu ra.
Một cách khó hiểu, tôi cảm thấy buồn nôn muốn nôn. Trái lại, anh tôi trông rất hưởng thụ, đáy mắt ẩn hiện sự điên cuồng. Tôi đứng đờ người tại chỗ, muốn chết, nhưng không phải kiểu c.h.ế.t như trong TV kia.
Bất ngờ là anh tôi không định ra tay với tôi. Anh ném cho tôi một đống tài liệu bình thường, bảo tôi hiệu đối. Anh không cho tôi ngồi ghế mà bắt tôi ngồi trên thảm, dùng cái kệ thấp bên cạnh bàn làm bàn làm việc.
Nhìn qua, tôi giống như một con ch.ó đang phủ phục dưới chân anh. Tôi mím môi, cái sở thích ác quái c.h.ế.t tiệt của anh... Lật xem đống tài liệu nhàm chán, tôi không nhịn được mà làm việc kiểu câu giờ. Dù sao thì anh tôi cũng đâu có nói là sẽ trả tiền.
Tôi chậm chạp hiệu đối từng trang tài liệu, hết tờ này đến tờ khác. Chẳng ngờ cơn buồn ngủ ập đến dữ dội, tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
