HẾT HẠN LIÊN HÔN, ALPHA ĐIÊN CUỒNG THEO ĐUỔI LẠI OMEGA MANG THAI

Chương 46

Đôi mắt hạnh cậu trừng đến tròn xoe, tức giận nhìn anh. Không ngờ anh không những không thu liễm, còn được đằng chân lân đằng đầu hôn vài cái lên khóe miệng khuôn mặt cậu.

Hôn đến vừa mạnh vừa không có kết cấu, khuôn mặt trắng nõn mềm mại nháy mắt phiếm điểm hồng.

Kiều Tri Miên phồng lên quai hàm, bắt lấy đôi môi mỏng đang chơi lưu manh của Alpha, nắm chặt trong tay.

Tay kia lén lút duỗi đến âu phục anh, cách lớp áo sơ mi mỏng bên trong, dùng sức hung hăng mà nhéo anh.

Ngón tay nhỏ bé của Omega một chút cũng không nương tay, liền kẹp chặt miếng da thịt săn chắc kia, ngũ quan tinh xảo đều đang dùng sức lộ ra cổ tàn nhẫn.

Cơn đau rát theo da thịt truyền đến, sự chua xót đó khiến Liêm Dật đột nhiên hít hà một hơi.

Khuôn mặt tuấn lãng anh trở nên nhe răng trợn mắt, đau đến thực sự nhưng không thể kêu ra tiếng, chỉ có thể nghẹn lại như bị táo bón, dùng ánh mắt như cầu xin ‘vợ’ khoan dung.

“Bảo bối,” giọng anh run run: “Bảo, cục cưng ơi, sai rồi sai rồi, đừng nhéo...”

Đôi vợ chồng này làm ầm ĩ một trận, ba Kiều cuối cùng chú ý tới động tĩnh nhìn qua.

Liếc mắt một cái liền thấy bàn tay tiểu nhi tử bảo bối duỗi ra sau thắt lưng con rể. Lưng vốn nên cao lớn thẳng tắp của con rể, căng chặt hơi cong, nháy mắt liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

Ba Kiều từ trước đến nay đoan trang nội liễm, cũng không nhịn được cười khẽ một tiếng.

Kiều Tri Miên đối diện với ánh mắt ba Kiều, trong lòng chột dạ, lập tức buông tay rụt về trước ngực, biểu cảm đều biến ngoan.

Liêm Dật nặng nề nhẹ nhàng thở ra, thầm cảm ơn cha vợ cứu mạng chó.

Anh nhíu mày lại nhếch khóe môi, tâm trạng phức tạp đem Omega đặt vào ghế sau, mình cũng thuận thế ngồi vào.

Hôm nay anh cố ý kêu tài xế tới lái xe. Lâu như vậy không gặp nhưng làm anh nghẹn hỏng rồi, không buông tha bất kỳ một cơ hội nào có thể thân cận cùng ‘vợ’.

Cơn đau trên thịt Liêm Dật vẫn còn rõ ràng, đáng thương hề hề dịch sát về phía Kiều Tri Miên.

“Đau c.h.ế.t chồng rồi bảo bối,” giọng anh trầm thấp từ tính, dùng âm lượng chỉ hai người mới có thể nghe thấy, thấu lại gần bắt lấy bàn tay nhỏ của Omega dẫn đến chỗ vừa bị nhéo: “Em sờ sờ xem.”

Kiều Tri Miên tựa lưng vào ghế, đôi mắt đen bóng nhìn anh, hàm răng trắng tinh cắn môi dưới, đáy mắt xẹt qua một tia giảo hoạt, làm bộ lại muốn nhéo.

Cũng may Liêm Dật nhận thấy sự không thích hợp, phản ứng nhanh, hơi nghiêng người né tránh.

Khóe miệng người đàn ông gợi lên một nụ cười gian tà, nắm lấy cổ tay Omega, khi thân lên nhắm ngay cánh môi câu đến anh như c.h.ế.t đói, pi một khẩu.

“Anh thật là!” Kiều Tri Miên buồn bực đẩy anh, lầm bầm oán giận: “Càng ngày càng lưu manh!”

Trong lúc hai người làm ầm ĩ, bên ngoài ba Kiều gõ gõ cửa sổ. Cửa sổ xe hạ xuống. Liêm Dật lập tức khôi phục bộ dáng chính nhân quân tử kia, cung kính nhìn qua, hô một tiếng ‘ba’.

Kiều Tri Miên rũ đầu, lén lút xoa xoa chỗ ẩm ướt trên miệng.

Ba Kiều lên tiếng, trước nhìn về phía con trai đang ngồi sát vào trong: “Tạm biệt Miên Miên.”

Omega ngẩng đầu, đôi mắt thanh thấu chớp chớp, khuôn mặt đỏ bừng: “Tạm biệt ba ba.”

“Liêm Dật,” Ba Kiều lúc này mới quay đầu dặn dò Liêm Dật: “Miên Miên hai ngày này ăn uống không được tốt lắm, con để tâm một chút ha.

Tin tức tố nhất định phải cấp đủ, hiện tại con ấy lấy thân thể làm trọng, cần thiết phải giữ tâm tình tốt, còn có dinh dưỡng này phải theo kịp, giai đoạn đặc thù mà, có thể tính tình sẽ hơi không tốt lắm, con nhường nhịn dỗ dành nhiều một chút, bằng không đứa bé trong bụng...”

“Ba ba!” Kiều Tri Miên sợ nhảy dựng đột nhiên ngắt lời ông, hai người đồng loạt nhìn về phía cậu.

Trong lòng cậu rối loạn, chủ yếu là còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, không biết làm thế nào để đối mặt, cũng chưa nghĩ ra có nên nói hay không...

“Ai nha ba ba,” cậu thu lại vẻ mặt khoa trương vừa rồi, giả vờ làm nũng: “Anh ấy đều biết rồi, chúng ta phải đi rồi, bằng không sẽ muộn.”

Liêm Dật nghe được cái hiểu cái không, như lọt vào trong sương mù.

Vừa nghe ‘vợ’ gấp không chờ nổi muốn về nhà cùng mình, nháy mắt đầu óc cũng không còn thanh tỉnh, cái gì cũng không rảnh lo nghĩ.

“Đúng vậy, vậy chúng con đi về trước ba,” Anh nói xong cũng không quên hứa hẹn: “Ngài yên tâm, con nhất định chăm sóc Miên Miên thật tốt.”

Ba Kiều lúc này mới lộ ra chút thần thái vui mừng: “Được rồi, trên đường chú ý an toàn, về đến nhà gửi ba một tin nhắn.”

Cùng ba Kiều phất tay, sau lời cáo biệt cuối cùng, chiếc xe chậm rãi khởi động.

Trong không gian yên tĩnh, không khí trở nên có chút ái muội. Liêm Dật cuối cùng có thể trắng trợn táo bạo dán lên người ‘vợ’.

Kiều Tri Miên cảnh cáo trừng mắt anh, liền không hề nhìn anh nữa.

“Ăn uống không tốt? Tâm tình không tốt?” Alpha giọng mang theo sự dò hỏi dỗ dành, thật sâu nhìn chăm chú vào Omega đang được mình nửa ôm vào lòng: “Làm sao vậy đây?”

“Kệ em...” Kiều Tri Miên muộn thanh lầm bầm, lại nhịn không được đối diện với ánh mắt trân ái của người đàn ông, oán trách anh: “Ép c.h.ế.t tôi rồi, anh ngồi dịch ra chút... Bên kia rộng như vậy.”

Cậu cũng không có gì, chỉ là hơi thiếu tin tức tố Alpha. Chính xác mà nói, là nhóc con thiếu tin tức tố của daddy.

Liêm Dật mang tính tượng trưng dịch dịch chân dài, phỏng chừng một khoảng cách bằng móng tay cái cũng chưa nhúc nhích.

Kiều Tri Miên nhìn trong mắt cũng lười quản anh nữa, nơi này cách nhà có chút khoảng cách, cần ngồi một hai giờ.

Bên người có Alpha bồi, chóp mũi toàn bộ là mùi tin tức tố an toàn tuyệt đối của anh, trong lòng cảm giác đặc biệt kiên định.

Sự khó chịu trong thời gian mang thai cũng tan thành mây khói.

Chẳng bao lâu, ba mới mang thai đang ôm bảo bảo liền thoải mái dễ chịu ngủ gật.

Liêm Dật mọi lúc quan tâm tình trạng Omega, cánh tay từ sau đầu cậu duỗi qua, bàn tay to rộng mở ra tư thế bảo hộ bên đầu cậu, phòng ngừa đầu cậu đụng vào cửa sổ.

Đợi người hoàn toàn ngủ say, mới dám nhẹ nhàng tay chân đem người ôm lên đùi, làm cậu nằm ngủ trong lòng mình.

Kiều Tri Miên tiến vào mộng đẹp, cảm giác mình đến một nơi vô cùng quen thuộc an tâm.

Tuân theo bản năng đã qua, làm nũng như chui chui vào lòng người đàn ông, ỷ lại mà cọ cọ.

Liêm Dật nín thở, hôn hôn thái dương Omega, tim gan đều mềm nhũn.

Vài giây sau, lại thật sự hiếm lạ vô cùng, nâng khuôn mặt non mềm của người yêu hôn hôn.

Cái miệng nhỏ Omega lầm bầm gì đó, chôn sâu hơn.

“Ai...” Alpha phát ra tiếng thở dài buồn bã chua xót.

Hiện tại cũng chỉ có vào lúc này, tiểu gia hỏa này mới có thể nguyện ý thân cận với anh như vậy.

 

back top