Phó Hằng dường như cũng bối rối vì tôi khóc.
Kéo tôi dậy ôm vào lòng, tay không ngừng chạm vào, vuốt ve tóc tôi.
"Lâm Dụ, đừng khóc nữa."
"Lâm Dụ, cậu khóc gì chứ? Lẽ ra tôi mới là người nên khóc chứ?"
Tay vuốt ve, miệng nói chuyện, nhưng môi hắn lại không rảnh rỗi tìm kiếm môi tôi, hôn ngấu nghiến không chờ đợi.
Lẽ ra tôi nên đẩy hắn ra.
Nhưng lần này, tôi lại không có sức để đẩy.
Có lẽ cũng biết đây là lần cuối cùng.
Tôi và hắn đã có một nụ hôn dài trong tiếng khóc ngắt quãng.
Khi kết thúc, tay tôi không còn chút sức lực nào chống trên n.g.ự.c hắn:
"Phó Hằng, cậu biết là cậu đã có Omega rồi đúng không?"
"Chúng ta là anh em. Lưu Bị và... Trương Phi không thể làm chuyện này được."
Khóe miệng Phó Hằng giật giật:
"Không có Omega nào cả."
"Cậu nói gì..."
"Thẩm Miên bị gia đình cậu ta dụ dỗ phát tình, sau khi được đưa đến đây, cậu ta muốn tôi đánh dấu. Kế hoạch thất bại, tôi chỉ chứa chấp cậu ta vài ngày làm trợ lý thôi, căn bản không có Omega nào cả."
Phó Hằng nhìn tôi không chớp mắt:
"Tôi đã cho cậu ta đi từ lâu rồi."
"Nhưng mà..."
Tôi kinh ngạc nhìn hắn, ngập ngừng không nói ra những lời của Thẩm Miên.
Phó Hằng dường như nghĩ ra điều gì đó:
"Hôm nay cậu có nói chuyện với cậu ta ở cửa nhà tôi đúng không, nói xong thì cậu bỏ đi?"
"Lâm Dụ, có phải cậu ta đã hiểu lầm điều gì đó với cậu không?"
Xem ra... là hiểu lầm thật.
Còn khiến tôi bị ngã một cú.
Tôi cảm thấy xấu hổ đến mức không thốt nên lời.
Cảm giác bị cố ý kìm nén lúc nãy lại ùa về.
Hắn không có Omega.
Vậy nụ hôn vừa rồi của hắn...
"Lâm Dụ, cậu yên tâm, chuyện cậu ta cố tình khiến cậu hiểu lầm, tôi sẽ tính sổ rõ ràng với nhà họ Thẩm."
"Cũng... không cần thiết đâu..."
Thực ra cậu ta cũng chẳng nói gì, chủ yếu là do tôi tự thấy xấu hổ.
Phó Hằng nghiến răng nghiến lợi nói:
"Không được, suýt nữa làm mất bà xã khó khăn lắm mới tìm được, nhất định phải tính."
Bà xã?
Tôi bị sặc nước bọt, ngẩng đầu muốn phản bác, lại bị hắn dùng sức kìm chặt cằm.
Khuôn mặt tuấn tú kề sát tôi:
"Lâm Dụ, trước đây là lỗi của tôi, không biết theo đuổi người khác, luôn để cơ thể nhanh hơn lời nói."
"Bây giờ, tôi xin cậu làm vợ tôi, được không?"
