BÁC SĨ BETA XUI XẺO LUÔN BỊ CÁC ALPHA BÁ TỔNG GỌI DẬY LÚC NỬA ĐÊM

Chương 11

Phó Hằng cúi đầu nhìn tôi.

Mắt hắn đỏ hoe, nhưng ánh mắt lại bộc lộ sự cố chấp chưa từng có.

"Tôi..."

Tôi không biết.

Nhưng cơ thể lại hành động trước một bước.

Tôi hôn hắn.

Nụ hôn đó nhẹ nhàng như nụ hôn thời trung học, đáng lẽ cũng nên chạm nhẹ rồi dứt ra như trước.

Nhưng người đàn ông đối diện chỉ sững sờ trong giây lát, rồi lập tức giữ chặt gáy tôi, làm sâu thêm nụ hôn.

Cánh tay ôm chặt lấy tôi, chân chen vào giữa hai chân tôi.

Tay hắn cũng nhân tiện vén vạt áo tôi lên, trượt vào trong.

Động tác dần trở nên mãnh liệt.

Đôi mắt Phó Hằng dần đỏ ngầu, lực nắm tôi cũng ngày càng nặng.

Hắn thở dốc cắn tai tôi.

"Lâm Dụ, tôi thấy mình sắp vào kỳ mẫn cảm rồi..."

kỳ mẫn cảm của Alpha vốn không cố định.

Alpha bị kìm nén quá lâu, vốn dĩ sẽ bị kích thích bởi nhiều yếu tố mà bước vào kỳ mẫn cảm.

Nhưng không ngờ, Phó Hằng lại sắp bước vào kỳ mẫn cảm chỉ vì một nụ hôn.

Gân xanh trên cổ hắn nổi lên, sắc mặt hung dữ, nhưng vẫn cố chấp nhìn tôi.

Trông hắn thật đáng sợ.

Nhưng tôi biết, nếu tôi không đồng ý, hắn sẽ không động vào tôi.

Tôi nằm trong lòng hắn nhìn hắn.

Đột nhiên bật cười.

"Đến đây."

Tôi nói.

Tôi vốn nghĩ, mọi thứ về Phó Hằng, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

Nhưng sau nửa tiếng kỳ mẫn cảm bắt đầu, tôi đã hối hận.

Sau đó một giờ, một ngày, ba ngày...

Mỗi phút mỗi giây đều chìm trong hối hận.

Phó Hằng tuy rất to lớn.

Nhưng kỹ thuật của hắn cũng rất tệ!

Tôi cảm thấy mình như một cục bánh dày bị đ.â.m tới đ.â.m lui.

Sau khi kết thúc, người tôi như muốn tan ra.

Sáng ngày kỳ mẫn cảm cuối cùng cũng kết thúc.

Phó Hằng quấn lấy tôi như một chú chó lớn, mũi cọ xát vào cổ tôi.

"Bảo bối, bà xã."

"Tiểu Dụ..."

Tôi muốn bảo hắn cút đi.

Mở miệng ra:

"¥%......%......&%......*"

Hắn áp tai vào tai tôi, lắng nghe kỹ, rồi thỏa mãn hôn tôi một cái:

"Bà xã yêu tôi quá."

 

 

back top