TRỌNG SINH VỀ NĂM MƯỜI TÁM TUỔI, TÔI QUYẾT LÀM MỌI CÁCH ĐỂ THÁI TỬ GIA CHÁN GHÉT TÔI

Chương 4

Gia đình tôi không phải là một hào môn theo đúng nghĩa truyền thống.

Thẩm Vạn Kim phất lên nhờ việc buôn bán hàng lậu, thủ đoạn không mấy vẻ vang, trong giới thượng lưu chân chính, ông ta chỉ là một kẻ nhà giàu mới nổi không được trọng vọng.

Nguyện vọng lớn nhất đời ông ta, là bán đi 「tài sản」 duy nhất này của mình với giá cao, để ông ta có thể hoàn toàn tẩy trắng (rửa sạch) thân phận, chen chân vào giới cốt lõi của kinh đô.

Nhà họ Lục, chính là người mua tốt nhất mà ông ta lựa chọn.

Và tôi, chính là món hàng được đặt trên kệ, chờ đợi Lục Thức đến mua.

Để tôi có thể được bán đi thành công, phương châm giáo dục của bố tôi chỉ có một — không cho phép học tập.

Ông ta không cho tôi xem bất cứ thứ gì có chữ, ngoài logo của hàng xa xỉ và nhãn rượu.

Gia sư không dạy tôi toán lý hóa, chỉ dạy tôi ba thứ:

Cách tiêu tiền.

Cách uống rượu.

Cách giả vờ ngoan ngoãn lấy lòng.

Theo lời Thẩm Vạn Kim: 「Học mấy thứ đó có tác dụng chó gì? Mày chỉ cần đẹp, miệng ngọt, hầu hạ chủ nhân thoải mái, thì còn hơn tất cả.」

Vì vậy, từ nhỏ đến lớn, trong mắt người ngoài, tôi là một bình hoa xinh đẹp nhưng tính khí nóng nảy.

Không ai biết, tôi đã từng cố gắng.

Thẩm Vạn Kim càng không cho tôi học, tôi càng muốn học.

Ông ta nhốt tôi trong thư phòng, tôi liền nửa đêm trèo tường đến thư viện 24 giờ.

Ông ta xé sách giáo khoa của tôi, tôi dùng tiền tiết kiệm ăn sáng để mua sách cũ, giấu trong ngăn giường.

Có lần bị ông ta phát hiện, ông ta đã ném từng trang nhật ký tôi dày công chép tay vào lò sưởi ngay trước mặt tôi.

Ánh lửa phản chiếu khuôn mặt méo mó của ông ta.

「Thẩm Ngôn, tao nói cho mày biết, giá trị duy nhất của đời mày là gả cho người thượng đẳng! Mau dẹp ngay những ý nghĩ không nên có đó đi!」

Sau đó, ông ta nhốt tôi vào tầng hầm không cửa sổ suốt bảy ngày bảy đêm, khi mở cửa ra, khắp nơi là xác chuột, gián.

Từ đó về sau, tôi trở thành 「đứa con ngoan」 trong mắt ông ta, một món hàng ngoan ngoãn, hoàn hảo, sẵn sàng chờ được bán đi.

Kiếp trước, tôi hận ông ta đến tận xương tủy, nên đã phá vỡ mọi thứ, sống thành đúng hình tượng ông ta mong đợi, cuối cùng tự hủy hoại chính mình.

Nhưng bây giờ, tôi sẽ không như vậy nữa.

 

back top