SAU KHI THIẾU GIA THẬT ĐƯỢC TÌM THẤY, TÔI CẦU XIN HỆ THỐNG ĐỪNG BÁM THEO MÌNH NỮA

Chương 36

Tính chiếm hữu của anh tôi rất mạnh, tất cả những ham muốn phá hoại không có chỗ phát tiết đều chuyển hóa thành năng lực để quấn quýt bên tôi. Đôi khi tâm trạng tốt, anh còn giúp Tống Xuyên Tễ phân tích vụ án, anh luôn tìm ra được những manh mối then chốt. Tống Xuyên Tễ không khỏi cảm thán với tôi: "Người hiểu rõ tội phạm nhất, thường chính là bản thân nhóm tội phạm tiềm năng."

Năm tốt nghiệp, Hệ thống nói nó phải đi rồi. Tuy cốt truyện đã lệch đến mức không nhìn ra hình thù gì nữa, nhưng lại vô tình hoàn thành nhiệm vụ cứu rỗi phản diện. Thế nên, thế giới này sẽ không còn bị ảnh hưởng nữa. Tôi rất luyến tiếc, nhưng ngay từ khoảnh khắc gặp gỡ, chúng ta đã định sẵn là phải biệt ly. Ngày Hệ thống rời đi, tôi tìm đến anh tôi, khảm chặt mình vào lòng anh. Anh rất thích tôi ỷ lại vào anh, anh không hỏi tại sao, chỉ lẳng lặng ôm tôi và vững vàng đỡ lấy tâm trạng đang không ngừng rơi xuống của tôi.

Lại một mùa đông nữa, Tống Xuyên Tễ phá được án và thăng chức, cô ấy mời tôi và Giang Vãn Chu đi ăn lẩu. Lúc nâng ly, qua sự phản chiếu của ly thủy tinh, đôi mắt Tống Xuyên Tễ sáng lấp lánh, cô ấy nói: "Chúc tình bạn của chúng ta mãi trường tồn!" Tôi và Giang Vãn Chu nhìn nhau, sau đó đồng thanh phụ họa.

Lúc ra khỏi quán lẩu, Tống Xuyên Tễ và Giang Vãn Chu đang đùa giỡn bên cạnh. Tôi nhìn về phía người đàn ông đang tựa vào cửa xe cách đó không xa, kiên nhẫn đợi tôi, rồi nở một nụ cười rạng rỡ. Bỗng nhiên, ai đó hét lên một câu: "Nhìn kìa! Tuyết rơi rồi!"

Tôi vô thức ngẩng đầu nhìn. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, từng cánh tuyết rơi lả tả. Tôi nhếch môi, nhắm mắt cầu nguyện.

Thần linh ơi, xin hãy để chúng con ở bên nhau, trải qua thật nhiều mùa đông ấm áp nhé.

 

 

END.

back top