SAU KHI THIẾU GIA THẬT ĐƯỢC TÌM THẤY, TÔI CẦU XIN HỆ THỐNG ĐỪNG BÁM THEO MÌNH NỮA

Chương 31

Tôi theo Ân Dục Kỳ quay về. Anh không giam lỏng tôi mà để tôi tự do hoạt động như thường lệ.

"Tôi có thể cho cậu thời gian để suy nghĩ từ từ, nhưng lựa chọn cuối cùng của cậu chỉ có thể là yêu tôi."

Tôi không nói lời nào, chỉ suốt ngày trốn trong phòng. Tôi nghĩ mãi không thông, tình cảm của Ân Dục Kỳ đối với tôi biến chất từ bao giờ? Nghĩ đi nghĩ lại, tôi quyết định từ bỏ việc tìm kiếm câu trả lời, vì tư duy của kẻ điên thì người thường không thể hiểu nổi.

Dưới sự gợi ý của Hệ thống, tôi gặp Tống Xuyên Tễ một lần. Trong quán lẩu náo nhiệt, Tống Xuyên Tễ hỏi tôi có cần giúp đỡ không, cô ấy có thể nghĩ cách giúp tôi thoát khỏi Ân Dục Kỳ. Đối mặt với sự giúp đỡ bất ngờ này, tôi há miệng, cuối cùng lại lắc đầu. Nếu không có gì thay đổi, điện thoại mới lại bị cài định vị và nghe lén rồi. Tôi mà đồng ý với Tống Xuyên Tễ thì ngay sau đó chắc anh trai tôi sẽ sát tới mất. À phải rồi, Ân Dục Kỳ còn bắt tôi gọi anh là "anh". Thật không hiểu nổi anh ta.

Ăn xong, tôi hỏi Tống Xuyên Tễ: "Giúp đỡ nhiều người như vậy, bạn không thấy mệt sao?"

Tống Xuyên Tễ như nhớ lại điều gì đó, cô ấy cười lắc đầu: "Nếu có người vì sự giúp đỡ của mình mà cảm thấy hạnh phúc, mình cũng sẽ thấy rất hạnh phúc." Tôi ngẩn người, chậm chạp gật đầu. Hóa ra là vậy sao.

 

back top