SAU KHI THIẾU GIA THẬT ĐƯỢC TÌM THẤY, TÔI CẦU XIN HỆ THỐNG ĐỪNG BÁM THEO MÌNH NỮA

Chương 18

Tôi không nói gì. Hệ thống tưởng tôi giận, nó cuống cuồng giải thích lộn xộn, nào là quan tâm sức khỏe tâm thần của ký chủ giúp xây dựng mối quan hệ hợp tác tốt đẹp... Toàn nói nhảm. Cho đến khi giọng Hệ thống nghe như sắp khóc, tôi mới nhàn nhạt nói: "Nhân văn thế cơ à?"

Thấy tôi chịu mở lời, Hệ thống thở phào. Nó vắt óc an ủi tôi: 【Tôi có thể cho cậu rất rất nhiều tiền đấy nhé!】 Trong mắt nó, tiền có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề. Ví dụ như có thể thuê người đi trừng phạt những kẻ từng bắt nạt tôi.

"Người anh họ từng quấy rối cậu lúc nhỏ, tên bạn cùng bàn biến thái ép cậu mặc váy chụp ảnh thời cấp hai, còn có giáo viên chủ nhiệm cấp ba không phân biệt trắng đen đã tát cậu trước mặt cả lớp vì bị người khác vu oan..."

Hệ thống càng nói càng giận, giọng cũng nhỏ dần: "Tiểu khổ qua (mướp đắng nhỏ), đừng buồn nữa mà."

Tôi từ từ mở mắt, nhìn vào một khoảng không nào đó. Thực ra, so với những chuyện đó, điều đáng buồn hơn là chưa từng có ai đứng về phía tôi. Mẹ tôi nói anh họ không cố ý. Thầy cô nói bạn cùng bàn không cố ý. Nhà trường nói giáo viên chủ nhiệm không cố ý. Rõ ràng tôi là người bị hại, nhưng có vẻ vì sự so đo của tôi mà khiến mọi người đều khó xử.

Hệ thống vẫn đang tìm cách an ủi tôi. Tôi mỉm cười, bình thản nói: "Không sao đâu." Có lẽ, kịch bản cuộc đời tôi vốn dĩ là vậy, ngay từ đầu đã chọn sai rồi.

 

back top