SAU KHI THIẾU GIA THẬT ĐƯỢC TÌM THẤY, TÔI CẦU XIN HỆ THỐNG ĐỪNG BÁM THEO MÌNH NỮA

Chương 1

Tôi lại bắt gặp anh trai mình đang bắt nạt bạn học.

Nguyên nhân là trong tiết thể dục, hoa khôi của trường thẹn thùng tiến đến bắt chuyện với anh tôi, kết quả là bị một nam sinh trong đội tuyển thể thao đang tập luyện nhìn thấy.

Nam sinh đó thầm mến hoa khôi đã lâu. Hắn không kìm được cơn giận, sút một quả bóng thật mạnh về phía anh tôi, quả bóng bay sượt qua gương mặt tuấn tú của anh trong gang tấc.

Toàn sân trường chứng kiến cảnh tượng ấy đều ồ lên kinh ngạc.

Tên nam sinh thể thao cười hi hi chạy đến trước mặt anh tôi, giả vờ giả vịt xin lỗi, sẵn tiện còn thực hiện vài động tác ném bóng vào không trung một cách vô tri trước mặt hoa khôi để thể hiện sự tồn tại của mình.

Anh tôi trông có vẻ không hề tức giận. Anh thậm chí còn khẽ nở một nụ cười cực kỳ nhạt.

"Không sao."

Nam sinh kia cứ ngỡ mình đã dằn mặt thành công. Hắn nhặt bóng, nghênh ngang rời đi.

Mà tôi, đứa em trai đang học cùng tiết thể dục, ngồi ở phía bên kia sân vận động, chỉ lặng lẽ lắc đầu.

Chọc vào ai không chọc.

Lại cứ thích đụng vào anh trai tôi.

Này người anh em vận động viên kia ơi...

Cậu~ xong~ đời~ rồi~

 

 

back top