Đối với việc Trì Hành rời đi.
Tôi không quá đau buồn.
Mặc dù chung sống nửa năm, tình cảm là có thật.
Nhưng tôi chưa bao giờ là người hoài niệm quá khứ.
Tôi dọn dẹp lại đồ đạc trong nhà một lượt.
Căn nhà đã ký hợp đồng thuê cả năm, tiền thuê cũng đã trả rồi.
Những ngày sắp tới vẫn phải sống ở đây.
Đồ dùng hữu ích của Trì Hành thì giữ lại để tiếp tục sử dụng.
Đồ không dùng được thì đóng gói hết, vứt xuống thùng rác dưới lầu.
Kể cả bó hoa Trì Hành mới thay trên bàn ăn.
Xóa WeChat và số điện thoại, mọi chuyện coi như kết thúc.
Tôi nằm trên giường, đầu óc còn khá tỉnh táo.
Nhưng cơ thể mệt đến mức ngay cả ngón tay cũng không muốn động đậy.
Cứ thế để mình mở mắt thao láo.
Cho đến khi chân trời hửng sáng.
