NGÀY THỨ BẢY SAU KHI CHIA TAY, NGƯỜI YÊU XUYÊN VỀ NĂM HẮN MƯỜI TÁM TUỔI

Chương 9

 

Trên đường về nhà, tâm trạng cả hai đều không được tốt.

Nhưng Hạ Chương sau khi tắm xong lại như biến thành người khác.

Hăm hở nghiên cứu cuốn “Sổ tay chinh phục”.

“Dễ khóc, thích ăn hành, thích phim kinh dị, sợ sấm sét…

“Thích đồng phục, sao không viết rõ là loại nào, đồng phục học sinh được không?

“Bài này sao chỉ có một câu, ‘thích nằm ngửa không thích nằm sấp’ là ý gì?”

Đầu tôi đầy vạch đen, tịch thu cuốn sổ da bò lại.

Nhóc con còn chưa mọc đủ lông, câu gì cũng dám hỏi.

Tôi khóa cuốn sổ da bò vào tủ.

Vừa quay người lại, chóp mũi đã đ.â.m vào một bức tường thịt.

Hạ Chương mặc áo sơ mi trắng, nhưng chỉ cài hai cúc dưới cùng.

Lộ ra cơ bụng săn chắc nhưng còn non nớt của thiếu niên.

Cậu ta kéo áo lên cánh tay, đường nhân ngư cũng ẩn hiện.

Hạ Chương cắn môi nhìn tôi.

Rõ ràng đang làm động tác táo bạo nhất, nhưng ánh mắt lại trong veo:

“Mắt anh sáng rực lên rồi, quả nhiên anh thích kiểu này.

“Đàn ông qua 25 là củ cải héo, anh có muốn ăn đồ tươi mới một chút không?”

Tôi bị vẻ đẹp tấn công bất ngờ.

Hạ Chương còn muốn lấn tới.

Tôi giơ tay lên, tặng cậu ta một cái cốc đầu.

Hạ Chương ôm đầu kêu đau, tôi lại cốc thêm hai cái nữa.

Cho đến khi xả hết cơn bốc hỏa trong người mới dừng tay.

Hạ Chương tủi thân đi soi gương:

“Không đúng sao? Chẳng lẽ anh thích kiểu cấm dục, cài cúc áo đến tận trên cùng à?”

Tôi bất lực day thái dương.

Cậu nhóc này giỏi giả vờ ngoan ngoãn ngây thơ thật.

Tôi ném gối của cậu ta ra, nghiêm túc từ chối yêu cầu ngủ chung lần nữa của cậu ta tối nay.

Tối qua còn có thể nói là có lý do, tôi nhất thời mềm lòng.

Tối nay nhất định phải lập quy tắc cho cậu ta.

Hạ Chương ôm gối, đứng ở cửa phòng ngủ mãi không chịu đi ngủ.

“Em trai, nửa đêm rồi, cậu thế này dọa người lắm đấy, ngày mai chúng ta còn có kế hoạch mà, nghỉ ngơi đi nhé, ngoan.”

Hạ Chương nhỏ nhăn mũi:

“Trường học, quán ăn, vòng đu quay hôm nay, và du thuyền, ngắm sao ngày mai, có phải đều là những nơi anh và Hạ Chương đã từng đi qua không?”

Tôi nhướng mày, biết cậu ta thông minh, không ngờ lại còn khá nhạy cảm.

“Mắt anh nói cho tôi biết!

“Anh nhìn tôi luôn hoài niệm, nhìn mọi thứ đều mang theo vẻ sầu muộn.”

Có sao?

Tôi còn tưởng mình kiểm soát tốt lắm chứ.

“Tôi không muốn đi những nơi đó, cho dù anh thông qua tôi để tìm kiếm bóng hình Hạ Chương mười năm sau, tôi cũng không muốn làm người thay thế cho chính mình.

“Tôi muốn anh dẫn tôi đến những nơi anh và anh ấy chưa từng đến, tôi muốn có ký ức dành riêng cho tôi!”

Sợ tôi không đồng ý, Hạ Chương bắt đầu tấn công bằng sự đáng thương:

“Tôi còn chưa hề ép anh phải thích tôi, anh đối xử như vậy với tôi là không công bằng, dẫn tôi đi nơi khác đi mà.”

Lời cậu ta nói quả thật có lý, nhưng tôi có chút khó xử.

Không phải là không muốn dẫn cậu ta đi chơi, mà là sau mười năm ở bên nhau, những nơi cả hai đều thích quả thật đã đi gần hết rồi.

“Vậy thì đi nơi anh muốn đi, nhưng tôi chưa từng đi cùng anh. Chuyện anh ấy mười năm sau chưa làm được, để tôi làm. Tôi sẽ chứng minh mình tốt hơn anh ấy, anh sớm muộn gì cũng sẽ yêu tôi thôi.”

Hạ Chương nhỏ tỏ vẻ như mình vừa nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời.

“Cậu chắc chắn chứ?”

Quả thật có một nơi như vậy.

“Chắc chắn! Cho dù anh dẫn tôi đi bơi khỏa thân tôi cũng đồng ý!”

Tôi bật cười, xoa xoa đầu cậu ta:

“Vậy thì nhanh đi ngủ đi, tôi sẽ sắp xếp.”

“Này, anh còn chưa nói sẽ dẫn tôi đi đâu!”

“Bí mật.”

 

 

back top