Tôi chủ động tung tin đã chia tay với Lục Chấp.
Còn giả vờ như vô ý lập một nhóm chat.
[Chia tay Lục Chấp rồi, có thể ra ngoài uống với tôi được không? Tôi buồn quá...]
Rất nhanh sau đó nhận được ba dấu chấm hỏi (?).
Tôi lại gửi một câu:
[Gửi nhầm rồi, xin lỗi mọi người.]
Sau đó nhanh chóng giải tán nhóm.
Giây tiếp theo, tôi nhận được tin nhắn từ cả ba người cùng lúc.
Người đầu tiên là Tống Hằng.
[Chia tay thật sao? Không sao đâu, Lục Chấp không xứng với cậu, bây giờ cậu ở nhà không? Tôi qua tìm cậu, dẫn cậu đi giải khuây nhé~]
[Mà, cậu định gửi cho ai vậy?]
Tôi cau mày, cẩn thận suy ngẫm ý tứ trong lời nói của Tống Hằng.
Không nghĩ ra điều gì.
Tống Hằng trông ôn hòa, bình thường cũng hay chủ động bắt chuyện với tôi, cảm giác của tôi về cậu ấy khá tốt.
Nghe Lục Chấp nói, Tống Hằng từng có một người yêu, nhưng sau đó chia tay.
Bởi vì cậu ấy phát hiện mình là gay.
Đã bồi thường cho cô gái kia một khoản tiền lớn.
Sau đó thì vẫn độc thân.
Có thể là Tống Hằng không? Không nghĩ thông, tôi quyết định xem người tiếp theo.
So với Tống Hằng, lời của Thẩm Tẫn Xuyên rất ngắn gọn.
[Chia tay thật à?]
[Còn gửi nhầm tin nhắn?]
Chỉ ba chữ đơn giản như vậy, tôi chẳng nhìn ra điều gì.
Nhìn chằm chằm ba chữ đó một lúc lâu.
Thẩm Tẫn Xuyên ít nói, mồm miệng độc địa.
Ngoại hình đẹp trai theo kiểu bad boy, trông có vẻ khá lăng nhăng.
Tôi cơ bản không nói được với hắn quá hai câu.
Ba chữ này chỉ toát lên sự khiêu khích, tôi quyết định bỏ qua hắn trước.
Người cuối cùng là Chu Duyên.
[Chia tay là tốt rồi, trước đây vì tình cảm anh em, tôi đã muốn nói từ lâu, cậu xứng đáng với người tốt nhất! Lục Chấp không đáng để cậu đối xử tốt như vậy. À, cậu đang ở nhà không? Tôi đón cậu đi ăn một bữa.]
[Tin nhắn không gửi cho tôi cũng không sao...]
