Gần rạng sáng, cửa biệt thự lặng yên không một tiếng động mở ra.
Một bóng người cao lớn cao ráo đi xuyên qua phòng khách, tay chân nhẹ nhàng lên lầu.
Giống như quỷ mị, vô thanh vô tức đứng ở cuối giường phòng ngủ.
Omega trên giường đã tự chơi đến hao hết thể lực, vô tâm vô phổi ngủ say sưa.
Khuôn mặt nhỏ non mềm của cậu đỏ bừng mà vừa thuần vừa dục, lông mi rủ xuống, đầu lưỡi ướt át phấn nhuận nhút nhát thè ra, quên thu lại, như là đang chờ ai đi ăn đi mút.
Quần ngủ hạ thân bị cởi đến mắt cá chân mảnh khảnh, hai đùi thon dài, hơi cong theo tư thế nằm nghiêng.
Bụng bầu trắng như tuyết phồng lên, như ẩn như hiện không chút phòng bị. Càng câu dẫn người miệng khô lưỡi khô, càng muốn thu thập giáo huấn cậu một phen.
Liêm Dật đôi mắt đen thâm thúy ẩn giấu trong bóng tối, phảng phất phiếm ánh sáng nhạt, u nhiên không thấy đáy.
Cổ họng anh lăn lăn, hô hấp bất tri bất giác trở nên nặng nề, ánh mắt cũng cuồn cuộn dục vọng chiếm đoạt nóng rực.
Anh đi về phía trước một bước, chân dài mặc quần tây thẳng tắp, quỳ một gối trên giường, cúi người chậm rãi đem cậu bé bao phủ trong bóng dáng của mình.
Bàn tay nhỏ mềm mại của cậu còn nắm chặt cuộn giấy đã dùng xong, bên cạnh cũng lộn xộn ném vài đống.
Trong lòng ôm không muốn xa rời chiếc áo ngủ của anh, dính lốm đốm dấu nước miếng.
Liêm Dật khắc chế xung động xâm lược, ôn nhu nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu, đem chóp mũi vùi vào cuộn khăn giấy kia hít một hơi thật sâu.
Tiểu gia hỏa mới tắm xong, cả người ngoại trừ thoang thoảng mùi hoa hồng trắng, còn bọc lấy mùi hương ấm áp của sữa tắm.
Chờ ngửi đủ rồi, anh mới rời khỏi, đổi hướng, hôn lấy cái miệng nhỏ khẽ nhếch của Omega, đầu lưỡi nhẹ nhàng chen vào hàm chứa l.i.ế.m mút đầu lưỡi thè ra của cậu.
Anh không ngừng ăn nuốt khoang miệng ngọt lành kia, đem cánh môi cậu mút đến vừa hồng vừa sưng.
Tưởng tượng đến bức ảnh nhìn thấy trong vòng bạn bè hôm nay, dục vọng chiếm hữu của Liêm Dật lại nặng thêm vài phần.
Anh từ khóe miệng ‘vợ’ một đường hôn nhẹ mổ nhỏ đến cổ, răng nanh tuyên thệ chủ quyền xé rách dùng sức cắn một cái.
“Ây..” Omega trong mộng phát ra tiếng rầm rì bất mãn.
Liêm Dật buông miệng, l.i.ế.m liếm dấu răng rõ ràng kia.
Cái Alpha chụp ảnh chung kia anh có ấn tượng, là bạn học cùng lớp trước kia của Kiều Tri Miên.
Từng thích cậu, cũng từng rầm rộ theo đuổi cậu.
Trong lúc anh toàn tâm toàn ý thích cậu, hắn vẫn như cũ bám riết không tha theo đuổi một đoạn thời gian rất dài.
Liêm Dật yết hầu nắm chặt, tiếp tục vùi vào cổ Omega hôn môi, bàn tay khớp xương rõ ràng luồn vào vạt áo cậu, ở trên vòng eo tinh tế d.a.o động.
Anh nắm lấy mắt cá chân cậu tách ra, đặt trong khuỷu tay mình, quen đường cũ khi thân đi lên.
Kiều Tri Miên hồng hộc thở gấp hơi nóng ướt dầm dề, nửa mộng nửa tỉnh mở đôi mắt sương mù mênh mông.
“A? Ha a..” Cậu che miệng lại cắn chặt cánh môi.
Người đàn ông chống ở phía trên mình, thái dương gân xanh đột hiện, cơ bắp toát ra mồ hôi mỏng ánh nước, ánh mắt đen trầm sâu thẳm mà nhìn chăm chú vào cậu, gợi cảm đến muốn mạng.
Đầu cậu váng mắt hoa ý thức phiêu du, chóp mũi toàn bộ là mùi tin tức tố Thanh Trúc mát lạnh, phân không rõ là cảnh trong mơ hay hiện thực.
________________________________________
Sáng sớm, Kiều Tri Miên bị Alpha ôm đi phòng tắm rửa mặt đánh răng một phen. Cậu còn buồn ngủ, mơ mơ màng màng hoãn một lát mới hoàn toàn thanh tỉnh.
Omega ưỡn bụng bầu, eo đau chân mỏi dựa ngồi ở đầu giường, cổ cùng những nơi không bị quần áo che đậy, đều dính những chấm nhỏ sâu cạn không đồng nhất.
Cậu dáng vẻ lười biếng, khóe mắt đuôi lông mày mang theo ẩn ẩn dụ thái. Đại khái là do tháng lên, da thịt phá lệ óng nhuận tản ra hương thơm ngào ngạt.
Liêm Dật mặc áo choàng tắm, cầm bình sữa dưỡng thể chuyên dụng cho thai phu từ phòng tắm đi ra.
Đón ánh mắt hài hước nghịch ngợm của ‘vợ’, ngồi xuống mép giường, ôn nhu giúp cậu từng chút từng chút bôi lên.
Anh nặn ra ở lòng bàn tay xoa ấm, từ mắt cá chân đến cẳng chân, lại tới cánh tay, mỗi góc đều chiếu cố đến.
Mát xa nhẹ nhàng ấn, hấp thu đều đều. Bác sĩ nói, Omega thời kỳ mang thai trung hậu kỳ dễ dàng da khô ráo, ngứa ngáy không khỏe, cho nên cần phải dự phòng trước.
Bác sĩ còn nói, ba tháng đầu nguy hiểm qua đi, Omega sẽ theo tháng nghênh đón thời kỳ tình nhiệt mang thai.
Không giống động dục kỳ mạnh mẽ, nhưng cũng cần số lượng vừa phải trấn an và làm bạn.
Tác dụng của Alpha cha chính là giải quyết nhu cầu, cung cấp nhiều tin tức tố, có lợi cho việc sinh sản của Omega tương lai.
“Chồng làm cẩn thận ~” Kiều Tri Miên cười như không cười nhìn người đàn ông nói, bàn chân trắng nõn ái muội mà cọ cọ đùi rắn chắc của anh.
Tối hôm qua cậu rõ ràng nhớ rõ mình mệt đến không được, một mình ngủ đi qua, kết quả lại... Sáng nay lúc tỉnh lại, Alpha còn giả ngu giả ngơ, làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh.
“Chồng ơi,em cảm thấy em còn cần bôi thêm một chút thuốc đuổi muỗi,”
Cậu đôi mắt hạnh thanh triệt chớp chớp, làm như có thật nói: “Anh xem em trên người bị đốt, nhà của chúng ta có một con muỗi lớn.”
Con muỗi lớn này còn tồi tệ, không chỉ cắn ra trên người cậu một thân dấu vết, còn làm cho cậu eo đau chân mỏi.
Làn da Liêm Dật trắng, vành tai nổi lên chút màu hồng thấy rõ. Anh nhìn về phía Omega với ánh mắt sủng nịch đầy vẻ hết cách, động tác trên tay không ngừng.
“Không chừng con muỗi lớn kia chính là thay anh tới thu thập em, mang thai, bụng lớn còn một mình ở bên ngoài chơi đến muộn như vậy,”
Giọng điệu người đàn ông nói, quan tâm trung hỗn loạn dấm chua bướng bỉnh: “Cố ý phát một tấm ảnh chụp chung cùng người theo đuổi ngày xưa, cố ý chọc tức anh đúng không?”
Lúc anh ra cửa giống như ước gì anh nhanh lên đi, một chút luyến tiếc bộ dáng đều không có.
Nguyên lai là trong lòng chứa đựng sắp xếp tốt hơn để chơi, hẹn hò với người thú vị hơn.
Kiều Tri Miên cười ra hai cái má lúm đồng tiền ngọt ngào, nghiêng đầu ánh mắt ngây thơ nhìn chằm chằm Alpha: “Chua quá nha học trưởng ~”
Cậu thu được một cái nhìn u oán nhàn nhạt của anh, cái vẻ đắc ý nhỏ kia càng thêm kiêu ngạo.
“Ai kêu anh nói đi một ngày rưỡi, hai ngày cũng chưa trở về,” Omega chỉ vui vẻ một lát, liền ủy ủy khuất khuất mà lẩm bẩm:
“Cũng không nghĩ em một người có thể hay không cô đơn... Buổi tối lúc em tự mình ngủ , muốn uống nước, kêu anh vài tiếng mới nhớ ra anh không ở đây, một chút thật khó chịu... Bảo bảo còn hay đá em..”
Trái tim quan tâm của Liêm Dật nháy mắt mềm nhũn xuống dưới, bị những lời này của Omega ủ ấm đến nhiệt liệt nóng bỏng, thậm chí bắt đầu tự trách.
Anh đau lòng nhìn đôi mắt hạnh toát ra chút ánh nước kia, vội vàng vươn tay cánh tay đem người ôm đến trên đùi.
“Em nhớ anh có phải không?” Alpha phủng khuôn mặt nhỏ trong lòng hôn hôn, lại trân ái hôn hôn cái miệng nhỏ hết sức biết làm người ta đau kia: “Có phải nhớ anh không bảo bối? Hửm?”
Khuôn mặt Kiều Tri Miên hướng n.g.ự.c người đàn ông cọ cọ, bụng bầu cũng cọ cọ, hào phóng thừa nhận: “Vâng..”
