XUYÊN THÀNH TIỂU HẦU GIA PHỦ TƯỚNG QUÂN, TA LẠI BỊ CẨU HOÀNG ĐẾ PHONG PHI

Chương 11

 

Khi ánh nắng sớm chiếu vào hang động, ta lơ mơ mở mắt.

Nhìn rõ tư thế ta và vị công tử đang ôm nhau ngủ, mặt ta không hiểu sao nóng bừng.

Vị công tử có lẽ quá yếu, đến giờ vẫn chưa tỉnh.

Cảm nhận được thân nhiệt của hắn đã trở lại bình thường, ta mặc lại quần áo của mình, nhẹ nhàng đặt hắn sang bên cạnh tảng đá, đứng dậy bắt đầu thử tìm cách leo lên phía trên.

Nhưng ta đã thử ba ngày, vẫn không thành công.

Thậm chí mỗi ngày chỉ ăn một quả trứng chim, thể lực của ta cũng dần kiệt quệ, căn bản không còn sức để thử thêm nữa.

Ngay cả ta còn như vậy, chắc chắn vị công tử càng khó khăn hơn, dù sao hắn còn bị thương nặng đến thế.

May mà khi ta nói chuyện với hắn, trạng thái của hắn cũng không quá tệ, đoán chừng sẽ không c.h.ế.t nhanh như vậy.

Nhưng nếu cứ tiếp tục thế này, ta và hắn cũng chỉ có thể chờ c.h.ế.t ở đây...

Ngay lúc ta đang than trời rằng ông trời muốn diệt ta, bên ngoài hang động bỗng truyền đến một tiếng chim hót.

Mắt ta sáng rực, dặn dò vị công tử đừng động đậy, còn bản thân ta thì nằm rạp xuống đất giả chết.

Nửa khắc sau, một tiếng vỗ cánh hạ xuống ngay cửa hang động.

Ta yên lặng chờ một lúc, cảm nhận thấy bóng hình kia đã đến gần, nhanh chóng nhảy bật dậy.

Trước khi bóng hình kia kịp giang cánh bay đi, ta liền nhảy bổ lên tóm lấy cơ thể nó.

Nhìn con chim lạ đang vùng vẫy không ngừng trong tay ta, tâm trạng ta kích động không sao tả xiết.

Lông chim rụng trên tổ chim giống hệt với lông trên người nó, đây hẳn là tổ của nó.

Có lẽ trước đây nó phát hiện tổ mình bị con người chiếm giữ, nên mới không dám quay về.

Dù sao nó cũng biết sức mạnh của mình so với con người là quá chênh lệch.

Và hôm nay nó bỗng phát hiện những kẻ chiếm tổ của mình không động đậy nữa, tưởng rằng bọn họ đã “chết”, nên mới tiến lại gần kiểm tra.

Dù sao trong tổ còn có trứng của nó, nó kiểu gì cũng phải quay lại kiểm tra một lần.

Tuy rằng rất ngại, nhưng vì muốn sống sót, ta vẫn lột lông, lột da nó, đặt lên lửa nướng.

Lại một lần nữa cảm ơn sự ban tặng của thiên nhiên!

Sau khi ta và vị công tử ăn no, cuối cùng cũng phục hồi được sức lực vốn có.

Kỳ thực hôm qua ta đã phát hiện vách đá phía trên hang động có một chỗ lồi ra.

Không chỉ một chỗ này, toàn bộ vách đá đều có những chỗ lồi lõm, cùng với những cây xanh tươi tốt.

Chỉ cần ta có đủ sức lực, chắc chắn có thể mượn những chỗ lồi ra này, thoát thân.

Giờ đây rõ ràng là thời điểm tốt nhất.

Ta không chần chừ nữa, nhanh chóng đi đến cửa hang động.

Dặn dò vị công tử ngoan ngoãn chờ ta ở đây, ta nhanh chóng tháo thắt lưng, mượn những tảng đá lồi và cây cối, cố gắng leo lên phía trên.

May mắn là ta ở hiện đại cũng từng chơi leo núi nhân tạo, nên với sự hỗ trợ của thắt lưng, ta đã vượt qua hiểm nguy trèo được về trên vách đá.

Đám áo đen kia chắc là tin chắc chúng ta đã rơi xuống đáy vực rồi, căn bản không canh gác ở đây.

Cũng may bọn chúng không quá cẩn thận, bằng không với trạng thái của ta hiện giờ, đối đầu với bọn chúng chắc chắn là c.h.ế.t không toàn thây.

Nghĩ đến vị công tử vẫn đang chờ ta, ta không dám chần chừ, nhanh chóng chạy về phủ Tướng Quân.

 

 

back top