Ngủ một giấc tỉnh dậy, tôi phát hiện mình đã xuyên thành một Omega trà xanh trong truyện về gã đàn ông thô lỗ.
Theo diễn biến cốt truyện, không lâu sau, nhân vật công chính được một phú thương có quyền thế nhận về, người đầu tiên bị hắn "xử lý" chính là tôi – kẻ từng bắt nạt nhân vật thụ chính.
Để giữ mạng, tôi ra đồng quan sát rất lâu, và nhắm đến gã Alpha thô kệch sống một mình ở nhà bên cạnh.
Thời tiết nóng bức, Thẩm Hạc Đình mỗi lần đi làm đồng về, luôn cởi áo và tắm qua loa ngoài sân trước.
Dù bị nắng cháy lâu, da hắn vẫn hơi trắng, vai rộng eo hẹp, ngoài ra còn có cơ bụng tám múi tiêu chuẩn.
Lướt xuống dưới cơ bụng, còn có thể thấy những đường gân xanh nổi bật vô cùng bắt mắt.
Tôi đứng bên cửa sổ, bất giác nuốt nước bọt.
Đợi đến khi hắn thay quần áo sạch sẽ, tôi mới hơi tiếc nuối đẩy cửa bước ra.
“Thẩm đại ca, thật trùng hợp, anh vừa về à?”
Thẩm Hạc Đình liếc nhìn tôi một cái, giọng nói lạnh lùng: “Ừ.”
Tôi đảo mắt trong lòng.
“Thẩm đại ca, hôm nay em quên múc nước rồi, em có thể tắm nhờ ở nhà anh được không?”
Thẩm Hạc Đình là một trong số ít hộ giàu có trong làng có giếng nước.
Tuy hắn chỉ sống một mình, nhưng ngoài việc đồng áng, nghe nói hắn còn có nghề khác, đã tích góp được kha khá tiền từ lâu.
Thẩm Hạc Đình chần chừ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu.
Vài phút sau, tôi bưng chậu vào nhà.
Căn nhà rất rộng, được dọn dẹp sạch sẽ.
Thẩm Hạc Đình đưa ấm nước nóng đã đun sẵn cho tôi, chỉ vào căn phòng bên trái.
“Trong chum còn nước, chắc đủ cho em tắm đấy.”
“Cảm ơn Thẩm đại ca!”
Đây là lần thứ ba tôi đến nhà hắn tắm trong tháng này.
Ngoài việc đến cọ nước, điều quan trọng hơn là tôi muốn câu dẫn hắn.
Trong phòng đặt một cái bồn tắm mới mua.
Cởi quần áo được nửa chừng lại mặc vào, tôi phấn khích chạy ra ngoài: “Thẩm đại ca, cái bồn tắm này là anh mua riêng cho em sao?”
Tôi nhận được câu trả lời vẫn vô cảm: “Em nghĩ nhiều rồi, tôi cũng dùng nó mà.”
Tôi giả vờ không nghe thấy: “Em sẽ dùng thật tốt ạ.”
Tắm xong, tôi bắt đầu hành động theo kế hoạch.
Tôi dùng khăn tắm quấn lấy mình, vừa đủ che đến bắp đùi.
“Thẩm đại ca, anh có thể cho em mượn một bộ quần áo được không? Em quên mang theo rồi.”
Ánh mắt Thẩm Hạc Đình dừng lại trên người tôi vài giây, rồi hắn đột ngột cúi đầu, vành tai dần ửng đỏ.
Hắn đứng dậy đi về phía phòng ngủ.
Tôi lẽo đẽo đi theo sau.
Người phía trước dừng lại trước tủ quần áo, tôi không kịp phanh lại, đ.â.m sầm vào người Thẩm Hạc Đình.
Không chỉ cơ bắp to, mà m.ô.n.g cũng cong vút.
Phản ứng của Thẩm Hạc Đình hơi mạnh.
Hắn vơ vội hai chiếc áo từ trong tủ ra, quay người ném cho tôi, giọng điệu có chút gấp gáp: “Lần sau đừng quên nữa.”
Tôi theo lệ giả vờ ngoan ngoãn: “Em biết rồi, cảm ơn Thẩm đại ca.”
Quần áo của Thẩm Hạc Đình thoang thoảng mùi bột giặt dịu nhẹ, đáng tiếc là không có chút pheromone nào còn sót lại.
Về nhà sung sướng, tôi nằm trên giường ghi lại tiến độ.
【Tháng đầu tiên dụ dỗ, mặc được quần áo của Thẩm Hạc Đình.】
Ngày hôm sau, tôi ôm quần áo đã giặt sạch vào sân.
Thẩm Hạc Đình cởi trần đang tập thể dục trong sân, sau khi hoàn thành một lần chống đẩy, hắn nhặt chiếc áo khoác bên cạnh mặc vào.
“Sau này vào phải gõ cửa.”
Tôi đã cố gắng nhiệt tình rất lâu, nhưng hắn vẫn luôn lạnh nhạt.
Cảm xúc dâng lên, tôi bĩu môi, trả quần áo cho hắn rồi rời đi: “Biết rồi.”
Tôi không hề thấy, người phía sau nhận lấy quần áo, giây tiếp theo, hắn vùi cả khuôn mặt vào đó, hít một hơi thật sâu.
“Bảo bối thơm quá.”
