XUYÊN THÀNH ANH KẾ ĐỘC ÁC CỦA NHÂN VẬT THỤ CHÍNH VẠN NGƯỜI MÊ

Chương 19

(Phiên ngoại Hàn Quân)

Hàn Quân từ nhỏ đã ghét cái thằng nhóc nhà họ Diệp cứ lẽo đẽo theo sau m.ô.n.g cậu ta là Diệp Quyển.

Mỗi lần cậu ta xuất hiện, Diệp Quyển dường như đã gắn radar định vị lên người cậu ta vậy, bất chấp mọi thứ lao về phía cậu ta, rồi chớp chớp đôi mắt to đẹp nói một cách lắp bắp: “Qun, Qun... Anh trai, đẹp...”

Đồ ngốc đến nói còn không rõ.

Mỗi lần như vậy đều khiến mọi người cười ồ lên. Thằng ngốc này còn không hiểu chuyện gì cũng cười theo, khiến cậu ta xấu hổ đến mức muốn tìm một cái lỗ để chui xuống trong tiếng cười của người lớn.

Đặc biệt, thằng nhóc không biết sống c.h.ế.t này còn dùng bàn tay bẩn thỉu dính đầy bùn đất để kéo tay cậu ta. Nếu không phải kiêng nể lời của cha mẹ, cậu ta thật sự không thể nhịn được dù chỉ một khắc.

Dần dần theo thời gian, Diệp Quyển lớn lên, y càng ngày càng xinh đẹp, cũng không còn gọi cậu ta là Qun Qun anh trai nữa.

Chỉ là vẫn bám người như vậy, thích hỏi thăm chuyện của cậu ta, đặc biệt là sau khi họ đính hôn, tình trạng này càng lúc càng nghiêm trọng.

Diệp Quyển sẽ hỏi bạn bè, bạn học của cậu ta xem cậu ta có quan hệ thân thiết với cô gái nào ở trường không, thậm chí còn dùng một vài thủ đoạn để người ta tránh xa cậu ta.

Dẫn đến việc cậu ta không có chút tự do nào. Lâu dần, Hàn Quân vô cùng chán ghét Diệp Quyển.

Cũng chính vào lúc này, Quý Hàn Tinh xuất hiện.

Vì Diệp Quyển thường xuyên than phiền về Quý Hàn Tinh bên tai cậu ta, cậu ta cũng bắt đầu vô thức chú ý đến cậu ấy.

Quý Hàn Tinh hoàn toàn khác với tính cách lì lợm, đeo bám của Diệp Quyển. Cậu ấy ít nói, bề ngoài có vẻ lạnh lùng nhưng thực chất rất dễ gần.

Chỉ là có vẻ vì là con trai của "tiểu tam", cậu ấy vô hình phải chịu đựng rất nhiều ác ý, thậm chí là bị bạo lực học đường ở trường.

Nhưng dù là vậy, khi gặp bạn học bị thương khi đá bóng, cậu ấy sẽ chủ động cõng bạn đến phòng y tế. Khi thấy mèo con trong trường, cậu ấy cũng thường xuyên cho ăn. Mỗi lần như vậy, Hàn Quân đều lặng lẽ nhìn nụ cười của Quý Hàn Tinh từ xa, nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại tươi đẹp.

Sự ngưỡng mộ nhẹ nhàng này càng lúc càng lớn hơn sau khi cậu ta biết người cứu mình sau khi bị thương là Quý Hàn Tinh. Hàn Quân càng lúc càng căm ghét bộ dạng kiêu ngạo, hống hách của Diệp Quyển.

Ban đầu là từ chối tiếp cận, sau đó là thấy y phiền phức, cuối cùng là không nhịn được buông lời ác ý.

Chỉ là cậu ta dường như đã quên mất, khi biết Diệp Quyển sẽ đính hôn với mình, phản ứng đầu tiên của cậu ta là một niềm vui khó tả.

Thời gian trôi qua quá lâu, khiến cậu ta đã quên mất lời hứa thời thơ ấu của họ.

Cho đến khi Hàn Quân vô tình biết được từ miệng cha Diệp rằng Diệp Quyển hôm đó đã đến một phòng khám nhỏ. Người giúp việc giặt quần áo cho cậu ta đã tìm thấy một phiếu thu tiền của phòng khám nhỏ trong túi y.

Cậu ta như phát điên mà hỏi cha Diệp về tờ phiếu thu đó.

Khoảnh khắc nhận được nó, Hàn Quân cảm thấy trời đất quay cuồng, cậu ta không thể đứng vững được nữa.

Cậu ta dường như thấy thằng nhóc nhỏ bé còn chưa cao đến vai mình đang gục trên vai cậu ta khóc lóc nói: “Quyển, Quyển... anh trai, anh đừng đi... chúng ta phải luôn ở bên nhau, được không?”

Cậu ta nhíu mày, có vẻ không kiên nhẫn đáp: “Được.”

Ngay lập tức, mọi ảo ảnh tan biến, hóa ra chỉ là một giấc mơ.

END.

back top