XUYÊN THÀNH ÁC ĐỘC THÁI PHÓ TRONG TRUYỆN QUYỀN MƯU

Chương 1

Xung quanh đại điện là những tiếng la hét c.h.é.m g.i.ế.c dồn dập, không khí tràn ngập mùi m.á.u tanh đến mức buồn nôn.

Ta chật vật trốn đến một gian thiên điện, dựa vào cột gỗ lạnh lẽo mà trượt xuống đất.

Chưa kịp lấy lại hơi, ta đã nghe thấy ngoài điện truyền đến một trận bước chân nặng nề.

Ta biết người đến là ai.

Là nam chính của quyển sách này, vị thái tử trẻ tuổi đương triều, Tiêu Ngọc.

Theo đúng kịch bản, sau khi tìm thấy kẻ phản diện thất bại đang ẩn trốn, nam chính sẽ không chút lưu tình rút đao g.i.ế.c c.h.ế.t ta.

Sáng hôm sau, hắn sẽ xách thủ cấp của ta lên triều, dùng đó làm lời cảnh cáo quần thần.

Từ đó, hắn thực sự ngồi vững trên ngôi vị Hoàng đế.

Ta thầm xác nhận lại với Hệ thống trong đầu rằng chế độ vô đau đã được bật, rồi mới quay đầu nhìn về phía nam nhân toàn thân đẫm m.á.u kia.

Hắn khoác áo giáp, nền đen huyền dính đầy vết m.á.u nâu sẫm, thế nhưng lại càng làm nổi bật dung nhan tuấn mỹ như ngọc, đôi mày kiếm sâu hun hút.

“Thái phó quả nhiên trốn ở nơi này.”

“Thành bại là lẽ thường, ta cam tâm chịu thua.” Ta nặn ra một nụ cười điên cuồng và thảm đạm, chống tay xuống đất cố giữ chút thể diện cuối cùng, rồi nhắm mắt chờ chết.

Khoan đã—!

Cơ thể đột nhiên lơ lửng giữa không trung, ta trợn mắt kinh hãi. Tiêu Ngọc vậy mà lại bế xốc ta lên.

Ta cố gắng giả vờ trấn tĩnh nhìn hắn: “Điện hạ đây là muốn làm gì?”

Tiêu Ngọc không dừng bước, cúi người kề sát tai ta, hơi thở ấm nóng, giọng nói khàn khàn nhưng lại mang theo vẻ thân mật quỷ dị:

“Thái phó đã dạy dỗ cô mười năm trời, từng chút từng chút một, cô đều nhớ rõ ràng.”

Hơi thở của ta chợt ngừng lại, toàn thân m.á.u dường như đóng băng ngay tức khắc, rồi lại đột ngột xông thẳng lên đỉnh đầu.

Đáy mắt hắn sâu thẳm như hồ nước, dâng lên thứ cảm xúc mà ta không thể hiểu nổi nhưng lại bản năng cảm thấy sợ hãi:

“Cũng nên đến lượt học trò, báo đáp ân sư cho thật chu đáo rồi.”

Hai chữ “báo đáp” bị hắn nhai nuốt một cách triền miên và nguy hiểm.

Gần như ngay khi lời hắn vừa dứt, giọng nói sắc nhọn, đứt quãng của Hệ thống vang lên:

【Xì… Phát hiện lệch kịch bản nghiêm trọng… Mô thức hành vi của nhân vật chính bất thường… Nhiệm vụ ‘Bị nhân vật chính tiêu diệt’ chưa hoàn thành… Lỗi… Lỗi…】

【Hệ thống sẽ gửi báo cáo bất thường lên Không gian Chủ Thần… Trong thời gian này… Ký chủ tự cầu phúc… Xì—】

Tự cầu phúc cái quỷ thần gì!

Đưa ta đến cái nơi ma quỷ này, bắt ta làm vai phản diện độc ác suốt ba năm ròng rã là ngươi!

Bây giờ kịch bản sụp đổ, ngươi lại chạy trốn? Có còn đạo đức nghề nghiệp không hả!

 

back top