Tôi lại bị Bùi Lăng Chu đưa về nhà anh ta.
Ngay khi có được tự do, tôi lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Từ.
Tôi: “Sao rồi, kim chủ của cậu không làm khó cậu chứ?”
Thẩm Từ: “Không, anh ta nói đều là hiểu lầm. Cô thanh mai trúc mã đó trong lòng đã có người mình thích, nhưng bị gia đình sắp xếp đi xem mắt, nên trong lúc gấp gáp đã kéo anh ta ra làm bia đỡ đạn, kết quả lại bị tôi vừa hay bắt gặp.”
Tôi: “Sến sẩm như vậy sao? Vậy không phải là chạy oan rồi à?”
Thẩm Từ khổ sở: “Đừng nhắc nữa, anh ta biết tôi đã sắp xếp một đám Alpha trên đảo, mấy ngày nay ghen đến mức tôi không có sức xuống giường.”
Tôi cười hềnh hệch: “Thế không phải đúng ý cậu sao?”
Thẩm Từ: “Kim chủ của cậu đâu? Anh ta không phải tuyệt tự sao? Bây giờ cậu lại không dán miếng dán ức chế, anh ta đã biết cậu là Omega rồi chứ? Thái độ anh ta thế nào?”
Tôi lật người lại, nhìn trần nhà: “Không biết nữa.”
Anh ta còn đang giận mà.
Nên tôi cũng không dám hỏi.
Sau khi cúp điện thoại, Bùi Lăng Chu lại bị công ty gọi đi.
Tôi nhàm chán chơi máy tính của Bùi Lăng Chu trong thư phòng.
Đột nhiên, một tập tin tên là “Ghi chú của Vợ” thu hút ánh mắt của tôi.
Quỷ thần xui khiến bấm vào.
Bên trong thế mà lại lưu trữ dày đặc hình ảnh của tôi.
Ảnh chụp lén, ảnh chụp nhanh, đủ mọi góc độ.
Bên cạnh còn ghi lại rất nhiều chuyện vặt vãnh hàng ngày về tôi.
【Sao lại có người mềm mại như vậy nhỉ?】
【Đã xem hướng dẫn lâu như vậy, là muốn đi đúng không?】
【Một món quà nhỏ mà đã khóc đến mức này? Chẳng lẽ trước đây không có ai tặng cậu ấy sao? Không được, lần sau phải chuẩn bị nhiều hơn nữa.】
【Sáng sớm ra ngoài thấy que thử thai trong thùng rác, vợ có thai rồi sao?】
【Beta cũng có thể mang thai? Hì hì, quả nhiên tôi lợi hại.】
【Cậu ấy thế mà không nói cho tôi biết, thôi, hôm nay trực tiếp đưa cậu ấy về nhà gặp ông nội, bất kể cậu ấy có muốn hay không, tôi cũng phải nói cho cậu ấy biết, tôi yêu cậu ấy, tôi muốn cưới cậu ấy!】
Tôi sững người.
Vậy đêm đó anh ta nói muốn đưa tôi đi gặp người rất quan trọng.
Không phải Giang Trạm, mà là ông nội anh ta?
Dòng ghi chú gần đây nhất, được cố ý in đậm và gạch chân.
Trông đặc biệt nổi bật.
【Nhà họ Giang thế mà dám bắt nạt vợ tôi? Tôi phải làm cho nhà họ sụp đổ!】
Những lời vụn vặt tùy tiện này, giống như những mũi kim nhỏ, khẽ đ.â.m vào tim tôi.
Vậy là, Bùi Lăng Chu vẫn luôn có tôi trong lòng?
Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng động.
Tôi ngước mắt lên, Bùi Lăng Chu nghiêng người tựa vào khung cửa.
Ánh mắt sâu lắng đặt trên mặt tôi.
Tôi nhẹ nhàng gập máy tính lại, cuối cùng vẫn hỏi ra:
“Anh và Giang Trạm, rốt cuộc có quan hệ gì?”
“Chứng tuyệt tự của anh lại là sao?”
