Trọng Sinh, Mỹ Nhân Ốm Yếu Được Đại Gia Hào Môn Nuông Chiều

Chương 14: Cố Lạnh Lùng

Lâm Tự Bạch nói, không chú ý đến Lâm Nguyên nữa, bước xuống xe dưới ánh mắt của mọi người. Cậu vừa xuất hiện, đã đủ để hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Ánh đèn toàn trường quay vì cậu mà chiếu sáng, khuôn mặt xinh đẹp kia khiến tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, trầm tồ.

Cậu đi đến trung tâm thảm đỏ chụp ảnh, tầm mắt mọi người đều vì cậu mà dừng lại.

Khuôn mặt này quá đẹp, thậm chí khi đi qua Lâm Nguyên đang ở trung tâm thảm đỏ, Lâm Tự Bạch còn cố ý tiến lại gần hắn để chụp ảnh chung.

Hai người đứng chung một chỗ, rất tự nhiên mà hóa giải sự xấu hổ của việc đụng hàng, ngược lại trông như là cố ý mặc giống nhau.

Mục đích của Lâm Nguyên rất đơn giản, chính là không muốn nhìn thấy Lâm Tự Bạch. Vì thế, khi thấy Lâm Tự Bạch cùng mình chụp ảnh, nụ cười hắn cứng đờ vì xấu hổ.

Lâm Nguyên chỉ là một Tiểu Sinh nổi lên nhờ đóng mấy bộ web drama, khuôn mặt nhiều lắm chỉ lên hình được, nhưng lại rất kén góc độ.

Đôi khi chụp ra rất đẹp, nhưng có góc chụp ra lại rất xấu. Thường xuyên có anti-fan chụp lại những bức ảnh xấu của hắn, nói hắn là một trai thường rất biết quảng cáo.

Lâm Tự Bạch và cậu ta vốn dĩ đã không cùng đẳng cấp. Ngoại hình đã hoàn toàn bị phơi bày, Lâm Nguyên vừa không có nhan sắc, lại không có kỹ thuật diễn. Sự khác biệt quá lớn khi so sánh đã lộ rõ, Lâm Nguyên còn lấy gì để so với Lâm Tự Bạch nữa chứ.

Fan của Lâm Nguyên nhìn thấy vụ đụng hàng, bình luận bay tứ tung:

[ Đây là ai? Sao lại mặc quần áo giống hệt Cuồn Cuộn thế? ]

[ Giống nhau sao, cậu ấy nhìn đẹp trai quá!]

[ Chụp ảnh chung kìa, xem ra là hẹn trước rồi ]

Sau khi nhìn thấy Lâm Tự Bạch, bình luận rõ ràng tăng lên theo hướng khác:

[ Đối lập rõ ràng ghê haha, Lâm Nguyên trông bình thường quá đi]

[ Anh đẹp trai quá đi ]

[ Đẹp trai quá đẹp trai quá, cảm giác khác hẳn người đứng bên cạnh, không cùng đẳng cấp luôn. ]

[ Ba giây đồng hồ, tôi muốn toàn bộ thông tin của anh đẹp trai này ]

Một số ít fan đi theo Lâm Tự Bạch từ trước bắt đầu đáp lại:

[ Ô ô, là Lâm Tự Bạch kìa! Lâu lắm không gặp, cứ tưởng cậu ấy đã giải nghệ rồi chứ.]

[ Tôi biết, tôi biết! Anh ấy từng đóng "Chuyên gia Giao tiếp Khủng hoảng Vùng nước sâu", "Thư ký Đường về Quê", "Thái giám Lặng lẽ"... Toàn là những nhân vật tôi thích nhất thôi!]

Những vai diễn này đều thuộc thể loại chính kịch. Lâm Tự Bạch lần lượt đóng vai chuyên gia giao tiếp sắc sảo, người dân du cư xa xứ, và một vai ác thái giám trong kịch cung đấu.

Đó đều là những nhân vật thực sự thử thách kỹ năng diễn xuất. Mặc dù diễn xuất của cậu rất đột phá, nhưng vì các phim chính kịch có độ phổ biến thấp nên cậu không được công chúng biết đến rộng rãi.

[ A a Lâm Tự Bạch sao cậu lại đi nhanh thế, quay lại đây cho tôi chụp vài tấm ảnh đi! ]

[ Thật sự rất lợi hại, những nhân vật này thật sự thách thức kỹ năng diễn xuất ]

[Diễn xuất tốt, nhan sắc lại cao, Mẹ ơi! Sao giới tư bản không nâng đỡ cậu ấy? Tại sao hôm nay tôi mới biết cậu ấy? ]

Lâm Tự Bạch không hề hay biết về những lời bàn tán sôi nổi trên mạng. Cậu vào phòng, tìm thấy Vương Lâm Hải đã ngồi vào bàn, sau đó lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh ông.

Vương Lâm Hải, người đã đạt được mục đích hôm nay, nhìn vào điện thoại và cười không ngậm được miệng: "Tiểu Tự, hôm nay làm tốt lắm, tôi thấy dư luận trên mạng rất ổn."

"Lâm Nguyên đúng là 'ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo', không tự mình hiểu biết mà còn muốn đứng chung khung hình, mặc đồ đôi với cậu."

Đụng hàng không đáng sợ, chỉ sợ ai xấu người đó xấu hổ thôi.

Lâm Nguyên lớn lên tuy rằng ngoại hình cũng tạm được, nhưng giới hạn cũng chỉ ở mức tạm được, trong giới giải trí nơi mỹ nhân nhiều như mây thì hắn nhiều lắm cũng chỉ là người bình thường. Hắn cứ nhất định phải so với Lâm Tự Bạch, kết quả là sự so sánh ấy lại làm lộ rõ khác biệt.

Quả nhiên, chỉ cần Lâm Tự Bạch xuất hiện hoạt động thương mại là y như rằng cậu ấy sẽ thu hút được sự chú ý.

Cùng lúc đó, Cố Yến Kinh biết Lâm Tự Bạch hôm nay phải tham dự tiệc tối nên vẫn luôn lo lắng. Anh lén mở điện thoại xem buổi phát sóng trực tiếp.

Sau khi xem xong đoạn video ngắn có Lâm Tự Bạch, anh mới nhẹ nhõm thở phào. Không phải anh cố tình nhìn chằm chằm Lâm Tự Bạch, mà là vì anh thật sự không yên tâm.

Nhìn thấy những lời bàn tán sôi nổi về Lâm Tự Bạch trên mạng, trong lòng Cố Yến Kinh cũng rất vui. Mặc dù anh rất muốn Lâm Tự Bạch chỉ thuộc về mình, nhưng ánh hào quang của một viên ngọc quý tỏa sáng rực rỡ, cậu xứng đáng được người khác yêu thích.

Thế nhưng, được chú ý thì luôn có cả mặt lợi và mặt hại. Cố Yến Kinh lo lắng có người trên mạng mắng Lâm Tự Bạch, anh bắt đầu lướt qua một số bình luận.

Quả nhiên anh nhìn thấy vài bình luận không hay, nói rằng cậu cố ý đụng hàng. Nhìn thấy những lời ác ý đó, anh nhíu mày hỏi thư ký: "Người đụng hàng với Tiểu Ngư là ai?"

Thư ký nhìn thấy Lâm Nguyên có chút kinh ngạc, hắn ta nói: "Là em trai cùng cha khác mẹ của Tiểu Thiếu gia, Lâm Nguyên nhà họ Lâm."

"Hắn chính là Lâm Nguyên?" Cố Yến Kinh nhíu mày, anh không có chút ấn tượng tốt nào với người nhà họ Lâm, nhìn thấy là đã cảm thấy bực bội.

Thư ký gật đầu: "Đúng vậy, chắc chắn là cố ý mặc quần áo giống Tiểu Thiếu gia. Tôi đang định nói với ngài, hắn cách đây hai ngày đã cướp mất hợp đồng đại diện của Tiểu Thiếu gia."

"Đó là hợp đồng Tiểu Thiếu gia đã dựa vào năng lực của mình để giành được, Mẹ của Lâm Nguyên đã nhúng tay vào, lấy hợp đồng đại diện đó giao cho Lâm Nguyên.”

Thư ký, với tư cách người ngoài cuộc, vì Cố Yến Kinh nên cũng hiểu rõ hoàn cảnh của Lâm Tự Bạch trong gia đình. Hắn ta không khỏi buột miệng than phiền:

"Thật không hiểu tại sao, rõ ràng Tiểu Thiếu gia là con ruột nhà họ Lâm, nhưng những người này lại luôn đối xử với Tiểu Thiếu gia như vậy."

"..." Cố Yến Kinh không đáp lại những lời này của thư ký, nhưng ánh mắt anh vô cùng thâm trầm, khiến người thư ký nhìn vào mà cảm thấy sợ hãi.

Rất lâu sau, hắn ta nghe Cố Yến Kinh hỏi: "Có phải công ty chi nhánh bên dưới có một thương hiệu mỹ phẩm lớn đang cần tìm người phát ngôn không?"

"Đúng vậy." Thư ký gật đầu.

Hắn ta nghe Cố Yến Kinh nói: "Đưa cho Lâm Tự Bạch, không cần nói cho cậu ấy biết."

Sau khi nghe xong, người thư ký chuẩn bị bắt tay vào xử lý công việc, chỉ nghe Cố Yến Kinh lại nói: "Liên hệ tài xế một chút, lát nữa tôi sẽ đi đón cậu ấy."

Bữa tiệc tối thậm chí còn chưa đi được một nửa, Lâm Tự Bạch đã cảm thấy buồn ngủ và mệt mỏi, muốn rời đi.

Vị trí của cậu thấp, được sắp xếp ở một góc mà camera cũng không mấy khi lia tới.

Lâm Tự Bạch nghiêng đầu lặng lẽ hỏi Vương Lâm Hải: "Lão Vương, khi nào có thể rời đi"

Vương Lâm Hải cúi đầu nhìn đồng hồ nói: "Còn sớm lắm, hiện tại vừa mới 10 giờ, kết thúc ít nhất cũng phải đến 0 giờ."

Lâm Tự Bạch vừa nghe, cảm giác càng thêm mệt mỏi. Lợi dụng lúc không ai chú ý tới mình, cậu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Cố Yến Kinh.

[ Có Cá ]: Thúc thúc, hôm nay em sẽ về muộn, anh không cần chờ em.

[ Cố Bận Rộn ]: Mấy giờ?

[ Có Cá ]: Có lẽ phải rạng sáng [ ngất xỉu ]

[ Cố Bận Rộn ]: Được

Anh chỉ trả lời một chữ, vô cùng qua loa, không nói thêm một chữ nào.

Lâm Tự Bạch nhìn chằm chằm màn hình ước chừng hơn mười giây, khung chat vẫn trầm mặc. Cậu lặng lẽ đổi biệt danh của Cố Yến Kinh từ "Cố Bận Rộn" thành "Cố Lạnh Lùng".

Cùng lúc đó, Lâm Tự Bạch nhận được tin nhắn từ anh cả Lâm Thanh:

[ Lâm Thanh ]: Thấy cậu trên mạng rồi, mau rời đi ngay, đừng làm Lâm Nguyên giận

[ Có Cá ]: ?

[ Lâm Thanh ]: Cậu bị điên rồi à Lâm Tự Bạch? Chẳng phải đã nói không được đứng chung khung hình với Lâm Nguyên sao? Lần này cậu lại đang làm cái trò gì thế? Cậu có biết Tiểu Nguyên đã khóc rồi không, cậu không thể thông cảm cho nó một chút sao?

[ Có Cá ]: Không thể.

Lâm Thanh dường như kinh ngạc trước thái độ của cậu, qua hồi lâu anh ta mới nhắn lại cho Lâm Tự Bạch.

[ Lâm Thanh ]: Cố Yến Kinh đồng ý cho cậu ra ngoài hoạt động sau khi kết hôn à? Sau này cậu cứ ở nhà đi, đừng để anh ấy giận.

[ Có Cá ] :... Anh ấy rất ủng hộ tôi, chỉ có mấy người mới phản ứng gay gắt như vậy thôi.

Người nhà họ Lâm lúc ban đầu thực ra cũng đã từng tốt với cậu một thời gian, nếu không kiếp trước,Lâm Tự Bạch cũng sẽ không lãng phí nhiều thời gian như vậy vào người nhà họ Lâm.

Đặc biệt là Lâm Thanh, lúc đầu anh ta thực sự giống như một người anh trai, nhưng kể từ khi Lâm Nguyên được đón trở về, một loạt sự việc xảy ra, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Người nhà họ Lâm cũng bắt đầu chán ghét cậu.

Lâm Tự Bạch nhớ lại những chuyện đó, nhíu mày kéo Lâm Thanh vào danh sách đen và xóa bỏ.

Không sao cả, cậu không còn để ý đến người nhà họ Lâm nữa. Sau khi nhắn tin với họ, Lâm Tự Bạch càng thêm nhàm chán.

 

 

back top