TRỌNG SINH LẠI LẦN NỮA, HẮN VẪN KHÔNG THỂ GIỮ ĐƯỢC TÔI

Chương 10

Không ngủ suốt cả đêm.

Vừa kịp đến Cục Dân chính trước tám giờ.

Bùi Cảnh Hoài ngồi trước bàn đăng ký, mặc bộ vest đen trang trọng, tóc tai chải chuốt gọn gàng.

Thấy tôi thở hổn hển chạy đến, trong mắt anh ta tràn đầy nụ cười nắm chắc phần thắng.

“Anh tôi đâu? Thả anh ấy ra!”

“Đừng vội, đăng ký kết hôn trước đã.”

Anh ta thậm chí còn có tâm trạng tốt chỉnh lại cổ áo bị lệch cho tôi.

Chụp ảnh, ký tên.

Năm phút sau, hai cuốn sổ kết hôn nóng hổi ra lò.

Bùi Cảnh Hoài không bận tâm đến ánh mắt lạnh lùng của tôi.

Nắm tay tôi lên, hôn một cái lên mu bàn tay.

“Muốn quà tân hôn gì?”

“Thứ gì cũng được?”

“Miễn là tôi có, đều có thể cho em.”

Nghiêng đầu tránh ánh mắt thâm tình của anh ta, tôi lạnh lùng nói:

“Tôi muốn Chu Cẩm phải c.h.ế.t tan xác.”

Các bình luận nói rằng, chính lão già này đã tiết lộ chuyện tôi và Chu Trình thân thiết.

Hủy hoại hai thế hệ, ông ta đáng chết!

Bùi Cảnh Hoài đưa tay sờ má tôi, giọng điệu nhẹ nhàng:

“Cứ tưởng em sẽ muốn lấy mạng tôi cơ.”

“Dù sao cũng dùng cách không đoan chính này để đưa em quay về bên tôi.”

 

back top