TÔI PHÂN HÓA THÀNH BETA PHẾ NHÂN, CÒN HẮN LẠI LÀ ENIGMA ĐỈNH CẤP

Chương 5

Lần đầu tiên tôi gặp Thẩm Thính Tứ là trong tiệc sinh nhật của em trai tôi, Cố An.

Thằng bé đó mặc một bộ vest cao cấp tôi đặt may riêng, lại kéo theo một chàng trai mặc áo sơ mi bạc màu, với vẻ mặt thẹn thùng giới thiệu với tôi.

“Anh, đây là bạn trai em, Thẩm Thính Tứ.”

Tôi nhìn hắn từ trên xuống dưới một lượt, mày mắt thanh tú, nhưng toát ra vẻ nghèo túng khắp người.

Một tên Alpha nhà nghèo mới vào đại học.

Mặt tôi đen sầm ngay tại chỗ.

Nhà họ Cố chúng tôi là gia đình quyền quý thế nào, em trai tôi là Omega hàng đầu, lại đi tìm loại người này ư?

Ham hắn điều gì? Ham hắn trẻ tuổi? Ham hắn nghèo một cách tự tin à?

Tôi lập tức kéo Cố An sang một bên, hạ giọng bảo nó chia tay ngay.

Thằng em ngốc của tôi, lại còn dám cãi lại tôi: “Anh, Thính Tứ đối xử với em rất tốt, cậu ấy không phải loại người thấy tiền sáng mắt đâu.”

Tôi cười lạnh một tiếng, đi vòng qua em trai, thẳng tiến đến trước mặt Thẩm Thính Tứ.

Tôi không bao giờ nói nhảm với kẻ ngốc, tôi thích giải quyết vấn đề trực tiếp.

“Ra giá đi.” Tôi nói ngắn gọn, cằm hơi nhếch, liếc xéo hắn bằng khóe mắt.

Thẩm Thính Tứ ngây người một chút, sau đó nở một nụ cười có phần rụt rè: “Cố thiếu gia, tôi không hiểu ý anh.”

Giả vờ, cứ tiếp tục giả vờ đi.

Tôi ghét nhất loại Alpha bạch liên hoa bên ngoài tỏ vẻ trong sáng vô tội, bên trong lại đầy rẫy mưu tính này.

 

 

back top