THIẾU GIA THẬT TRỞ VỀ HÀO MÔN, LẠI NHẬN RA ANH TRAI CHÍNH LÀ KIM CHỦ

Chương 19

Thương Ký Minh là anh hai, tám phần là được gia đình dặn dò, nên mới chăm sóc tôi như vậy.

Nếu không, sao anh ấy lại ngày nào cũng đúng giờ xuất hiện ở trường đón tôi sau khi tôi dọn nhà chứ.

Phần lớn thời gian là vừa ra khỏi văn phòng, thậm chí còn chưa kịp thay quần áo.

Nói là sẽ dẫn tôi tiếp quản công việc của công ty, nhưng cuối cùng đều biến thành ăn uống vui chơi.

Làm một phú nhị đại ăn chơi trác táng, quả thực là điều tôi từng ảo tưởng nửa đời trước, bây giờ ảo tưởng thành sự thật, tôi lại tham lam muốn nhiều hơn.

Có lẽ là do "no ấm sinh dâm dục".

Tôi nhìn mình trong gương với khuôn mặt đỏ bừng, nhớ lại những giấc mơ hoang đường đêm qua, hứng một vốc nước lạnh tạt lên mặt.

Hình như không nên tiếp tục để bản thân sa đọa nữa.

Vì vậy tôi quyết định thất hẹn với lời mời cuối tuần của Thương Ký Minh.

Anh ấy không hỏi gì cả, chỉ mỉm cười nhẹ nhàng như thường lệ, hai ngón tay tao nhã đẩy chiếc kính phẳng gọng vàng, nói một tiếng "được".

Sự xuất hiện của Thương Việt và anh cả đã phá hỏng kế hoạch ở một mình của tôi.

Một người sợ Thương Ký Minh đến chết, ngay cả lên lầu cũng không dám. Người kia bám vào khung cửa phòng tôi, thò đầu vào: "Tiểu Ngư, Ký Minh đi xem mắt rồi, em có đi xem không?"

Chiếc điện thoại tôi đang cầm "bộp" một tiếng rơi trúng mặt, đau điếng.

 

back top