THIẾU GIA GIẢ MUỐN BỎ ĐI NHƯNG LẠI BỊ CÁC ANH GIỚI NHÀ GIÀU CHẶN ĐƯỜNG

Chương 15

Phòng nghỉ tầng hai.

Thẩm Uyên đã đợi sẵn ở bên trong.

Thấy tôi, anh lập tức khóa trái cửa lại.

Đưa cho tôi một túi hồ sơ: "Chứng minh thư, hộ chiếu, và một chiếc thẻ của cậu."

Tôi nhận lấy, tay run run: "Anh lấy trộm à?"

Giấy tờ của tôi đều ở chỗ Giang Trì.

Thẩm Uyên cười cười: "Cái đó không quan trọng."

Anh lại lấy ra một bộ quần áo phục vụ: "Thay vào, đi từ lối đi phía nhà bếp. Bên ngoài có một chiếc Buick màu đen, biển số cuối là 556."

Tôi nhìn anh: "Anh không đi à?"

Thẩm Uyên lắc đầu.

"Tôi đi Giang Trì sẽ phát hiện ngay. Tôi phải xuống dưới lộ mặt."

Anh đẩy tôi một cái: "Mau thay đi."

Tôi ba chân bốn cẳng thay quần áo, nhét bộ vest vào tủ.

Trước khi đi, Thẩm Uyên đột nhiên kéo tôi lại, hôn lên trán tôi một cái.

Môi anh rất lạnh, chỉ chạm nhẹ rồi rời ra ngay.

"Nợ tôi, đừng quên."

Tôi hơi mơ hồ, nhưng vẫn gật đầu, ôm túi hồ sơ chạy ra cửa sau.

Khoảnh khắc này, tôi lại cảm thấy Thẩm Uyên này cũng tốt lạ lùng.

Nhưng tôi không hoàn toàn tin anh, ra khỏi cửa sau, tôi không lên chiếc Buick đó.

Tôi quay đầu chặn một chiếc taxi.

"Tài xế, đi sân bay."

Chiếc Buick có thể có định vị, Thẩm Uyên này không thể kiểm soát được, tôi phải tự mình đi.

Chiếc Rolex kia vẫn còn trong túi tôi, đó là tiền lộ phí của tôi.

 

back top