THEO HẮN BA NĂM, SAU KHI TÔI TAN NÁT CÕI LÒNG, HẮN LẠI QUỲ GỐI CẦU XIN

Chương 16

Nửa tháng trôi qua, Hạ Chi Ngang ba lần bảy lượt xuất hiện, lúc thì mang bữa sáng đến, lúc thì mang quà đến.

"Anh không tha thứ cho tôi, tôi sẽ cứ bám lấy anh."

"Tùy cậu."

Đến tối, cậu ta cũng không đi, tôi không cho cậu ta vào phòng tôi, cậu ta liền ngủ trên sofa.

"Ngôn Triệt, bây giờ trong lòng tôi chỉ có anh. Tôi không đi đâu nữa."

Tôi không chú ý, cả người cậu ta đã áp sát vào tôi.

Có vài khoảnh khắc, trái tim tôi đã rung động.

Nhưng tôi dám chắc, cậu ta sẽ không kiên trì được lâu.

Ngày cậu ta tổ chức concert, tôi đã không đi.

Tôi không muốn đi, cũng không có thời gian để đi.

Về đến nhà, tôi lướt video thì lại tình cờ thấy cảnh concert của cậu ta.

Nhân vật được vạn người chú ý, như thần thánh đó đã hoàn thành hết ca khúc này đến ca khúc khác trong tiếng reo hò.

Tôi phát hiện cậu ta có vẻ bồn chồn, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía phòng bao tầng hai.

Kèm theo tiếng la hét của fan, nghe thấy một tiếng "Rầm", buổi phát sóng trực tiếp concert đột nhiên bị gián đoạn.

Tôi nhận ra không ổn, toàn thân da đầu tê dại.

Hạ Chi Ngang, xảy ra chuyện rồi!

Ngay lập tức mạng xã hội xuất hiện video, siêu sao Hạ Chi Ngang gặp sự cố tại concert!

Ngón tay tôi nắm chặt, chuyển giao diện, gọi điện cho Tiểu Hàng.

"Tiểu Hàng, Hạ Chi Ngang đâu?"

Tôi gần như khóc nấc lên, giọng nói run rẩy.

Trần Ngôn Triệt, đây là lần cuối cùng rồi.

"Anh, anh Chi Ngang gặp tai nạn rồi!"

"Người ở đâu? Nói mau!" Nước mắt tôi không thể kiềm chế được mà tuôn rơi.

"Bệnh viện số một."

Tôi lập tức lái xe ra ngoài, trên đường vượt qua mấy đèn đỏ.

Truyền thông đã vây kín cổng bệnh viện.

Tôi che kín toàn thân, được vệ sĩ dẫn vào.

Người đàn ông đó nằm yên trên giường bệnh, băng gạc quấn trên chân rỉ m.á.u ra.

"Hạ Chi Ngang, cậu sao rồi?" Trước mắt tôi một màu nhòa đi, nước mắt cứ chảy, nhỏ giọt lên tay cậu ta.

"Chưa c.h.ế.t đâu, anh yên tâm." Mặt cậu ta tái nhợt, còn cười với tôi.

"Anh đến làm gì? chúng tôi không phải đã chia tay rồi sao?" Cậu ta hỏi với giọng khàn khàn.

"Xem cậu c.h.ế.t chưa." Hơi thở của tôi vẫn chưa bình ổn.

Cậu ta còn sức gượng dậy, một nụ hôn mạnh mẽ đặt lên môi tôi.

"Xin lỗi, làm anh lo lắng rồi, đừng rời xa tôi được không?"

Tôi không gật đầu, cũng không lắc đầu.

Cậu ta cứ cúi đầu nói: "Xin lỗi, lại làm liên lụy đến anh rồi."

Hủy bỏ công việc hai ngày này, tôi ở bệnh viện bầu bạn với cậu ta.

Hai ngày này Hạ Chi Ngang cũng không làm ồn, chân bị gãy nát cũng không làm ồn được.

 

 

back top