THÁI TỬ GIA YÊU THẦM BẠN HỌC TỪ LÂU

Chương 1

Vì tính cách nhu nhược, tôi bị bắt nạt không ít trong thời đi học.

Mãi mới thi đậu đại học, kết quả lại cùng chuyên ngành với kẻ bắt nạt cũ.

Để không bị bắt nạt nữa, tôi hướng ánh mắt đến Thẩm Kim Việt, người ở đỉnh kim tự tháp của trường.

Cậu ta chuyển đến khoa của chúng tôi vào năm hai, trùng hợp lại ở ngay trong lớp tôi, vừa đến đã gây ra không ít sóng gió.

Ngoài khuôn mặt đẹp trai đến mức khiến người và thần phẫn nộ.

Cha cậu ta làm kinh doanh, mẹ xuất thân từ thế gia chính trị.

Đây đều là những cụm từ không thể bỏ qua khi nhắc đến danh tiếng của cậu ta.

Các nam sinh thi nhau nịnh bợ cậu ta, các nữ sinh đều thầm yêu trộm nhớ cậu ta.

Và tôi, chính là người nịnh hót nhiệt tình nhất trong đám đông "kẻ bợ đít" này.

Nhưng làm đàn em cũng không dễ, một đống tiểu lâu la muốn tranh giành với tôi, để củng cố địa vị đàn em số một.

Thế là, trời mưa tôi che ô cho vị Thái tử gia này, cậu ta sốt tôi chủ động đến nhà chăm sóc, cậu ta bị người ta hẹn đánh nhau, dù đối diện là một đám người ngoài xã hội, tôi sợ đến mức run chân, nhưng vẫn thề sống c.h.ế.t không rời xa cậu ta.

[Mưa bé thế này che ô làm gì.]

Ánh mắt cau mày của Thẩm Kim Việt lộ ra vẻ không vui.

[Lỡ đâu cậu bị cảm thì phiền lắm.]

Tôi mặt dày mày dạn đưa chiếc ô che trên đỉnh đầu cậu ta.

Thẩm Kim Việt nhìn vài giọt mưa lất phất trên bầu trời, nhất thời cảm thấy bất lực muốn cười.

Đại ca trường bên đến gây sự, tôi run rẩy xông lên phía trước, hồ giả oai nói: [Cậu là cái thá gì, còn muốn hẹn đại ca tôi đánh nhau, bước qua ải của tôi trước đi.]

Thẩm Kim Việt mặt đen sì kéo tôi ra sau, nói: [Cậu bị bệnh hả, đó là bạn tôi.]

Có thể thấy, tôi thực sự chẳng có chút mắt nhìn nào, nhưng may mắn là da mặt dày, đám tiểu lâu la phía sau chỉ có thể nhìn bóng lưng tôi.

Thốt lên rằng nịnh hót quá đỉnh!

Nhưng không sao, một năm trung thành tận tụy, cuối cùng cũng giúp tôi trở thành đàn em số một bên cạnh Thái tử gia.

 

 

back top