TA LÀ PHU TỬ CỦA TIỂU CÔNG TỬ PHỦ TƯỚNG QUÂN, VẬY MÀ HẮN LẠI CÓ Ý ĐỒ VỚI TA

Chương 3

 

Về đến Phủ, hắn ngả người trên ghế dài mềm, vẫy tay ra hiệu cho ta lại gần.

“Tiên sinh, ngươi lại đây.”

Ta lấy cuốn sách ra gõ vào án thư, “Ta không qua, ngươi nên lên lớp rồi.”

“Ngươi không lại, ta sẽ không đọc. Ngươi có cách dụ ta về, nhưng không thể cưỡng ép ta đọc sách.”

Hắn nói không sai, ta quả thực không có cách nào.

Nếu có cách, mấy vị tiên sinh trước cũng đã không bị chọc tức mà bỏ đi.

Ta thỏa hiệp, bước lại gần một bước.

Hắn nhân cơ hội nắm lấy cổ tay ta, kéo ta ngã thẳng lên người hắn.

Ta giãy giụa muốn đứng dậy, nhưng hắn lại ôm chặt eo ta, vùi đầu vào hõm cổ ta, hít một hơi thật sâu.

“Tiên sinh thơm quá, dùng hương liệu gì vậy?”

“Ngươi buông ta ra.”

Hắn không những không buông, ngược lại còn làm tới.

Hơi thở nóng rực phả vào vành tai ta, hắn cười khẽ:

“Tiên sinh, hay chúng ta chơi một trò chơi nhé, ngươi cởi một món y phục, ta sẽ đọc một trang sách.”

“Ngươi say rồi.”

Ta nghiêng đầu, né tránh hành động ngày càng quá đáng của hắn.

“Đúng vậy, ta say rồi.” Hắn nhìn vào mắt ta, như một con mèo gian xảo, “Tiên sinh, cùng ta say đi.”

Tiếp đó, gáy ta bị hắn ấn mạnh, thẳng tắp đ.â.m vào môi hắn.

Ta hơi nghiêng đầu, chỉ khiến má trở nên ướt át.

Ngón tay hắn khẽ nâng, xoay mặt ta lại.

Nụ hôn này cuối cùng vẫn đáp xuống môi.

Thần sắc ta ngây dại, nhanh chóng rút khỏi người hắn, khi đứng dậy, chân trái vấp chân phải, suýt chút nữa thì ngã.

Hắn chống tay dưới cằm, cười khẽ một tiếng, “Tiên sinh là lần đầu.”

Tim đập nhanh dữ dội, cả người ta vô cùng chật vật.

Nhưng hắn lại đột nhiên sửa sang lại y phục, ngồi xuống trước bàn học.

 

back top