TA LÀ HUYNH ĐỆ TỐT CỦA LONG NGẠO THIÊN, SAO HẮN LẠI NHÌN TA NHƯ THẾ

Chương 9

Ta muốn vào Tiên Kiếm Tông chỉ có thể đi theo con đường khác — Vấn Tâm Cảnh.

Vấn Tâm Cảnh không giới hạn người tham gia, ai cũng có thể tham gia.

Nhưng từ trước đến nay, hầu như không có người nào trên Luyện Khí kỳ chịu chọn con đường này, bởi vì yêu cầu thăng cấp của nó rất cao. Mười năm nay không có lấy một người thăng cấp.

Mà con đường Sân Thí Luyện, chỉ cần ngươi đủ mạnh, liền có thể thăng cấp.

Hai con đường vào nằm ở hai nơi khác nhau, trước khi đi, ta kéo tay Tiêu huynh.

Dùng một phép so sánh không thích hợp, giống như một bà mẹ già lo lắng khi con trai đi xa:

"Diệu, ta biết những lời ta sắp nói ngươi không thích nghe, nhưng dù không thích nghe thì ngươi cũng phải nghe trước đã, lời thật thì khó nghe nhưng lợi cho hành động."

Tiêu Diệu: "..."

"Ngươi sắp gặp Tam lão bà của mình ở Sân Thí Luyện rồi, ngươi nhất định phải..."

Tiêu Diệu lập tức cắt ngang lời ta:

"Vợ của ta là ai tự ta có sự lựa chọn."

Giọng điệu rất hung hăng.

Ta: "Được, được rồi."

Ta bị nghẹn lại... Giọng nói nghẹn lại, tâm cũng bị nghẹn lại lưng chừng không lên không xuống.

Tiêu Diệu quả quyết từ chối ta như vậy, ta không khỏi bắt đầu suy ngẫm liệu những gì ta làm bấy lâu nay có đúng không.

Sau khi ta xuyên qua, cốt truyện gốc đã chệch hướng đến mức không còn ra thể thống gì nữa rồi. Điều này có nghĩa là gu thẩm mỹ, điểm rung động của Long Ngạo Thiên cũng có sự thay đổi. Vì vậy, thê tử nguyên gốc của hắn không còn là thê tử của hắn nữa.

Nhưng nói đi thì phải nói lại, những người ta tác hợp cho hắn đều là Official Couple của hắn mà. Đều là những cặp đôi mà đông đảo độc giả đã từng "đẩy", ta còn muốn biết sau này ai sẽ trở thành Chính Cung nữa!

Nhưng tác giả chưa kịp viết đến đó thì ta đã xuyên qua rồi.

Thôi, không nghĩ nữa, con đã lớn có suy nghĩ riêng, sau này phải tôn trọng lựa chọn của hắn, không thể dùng cái cớ "vì tốt cho hắn" để ép hắn làm những điều hắn không muốn.

Vấn Tâm Điện đã ba năm không đón người mới.

Lúc ta đến, khảo quan vẫn đang ngủ gật.

Thấy ta, ông ta như thấy động vật trong sở thú, kinh ngạc đi vòng quanh ta mấy vòng.

"Là đến tuyển chọn Vấn Tâm sao?"

Ta: "...Phải..."

"Chậc chậc chậc... Hiếm có nha..."

Vì ta là người duy nhất đến đây, nên khảo quan đã tặng hết tất cả các món ăn nhẹ chào mừng người mới cho ta.

Ông ta thư thái ngồi trên bồ đoàn:

"Ngươi ăn chút gì đi, Vấn Tâm rất nhanh thôi, chớp mắt là xong, không giống như những kẻ đánh đánh g.i.ế.c giết kia."

Ta thầm nghĩ đến đúng nơi rồi.

Sau khi cảm ơn khảo quan, ta bắt đầu càn quét đồ ăn vặt đặc trưng của Tiên Kiếm Tông, ăn rồi dần dần buồn ngủ, đầu gật gà gật gù, bất tri bất giác thiếp đi.

Ta đến một nơi sương mù mịt mờ, không nhìn thấy gì cả.

Không phải, chẳng lẽ ta lại xuyên qua lần nữa??

Từ từ, dường như đôi mắt cận thị một ngàn độ của ta dần dần hồi phục thị lực 5.0.

Trước tiên ta thấy mình đang ở trong một hang động chất đầy vô số vàng bạc châu báu...

Cảnh tượng chuyển, vô số mỹ nhân như yêu tinh muốn ăn thịt Đường Tăng, vừa trốn tránh vừa khúc khích cười với ta...

Cảnh tượng không ngừng xoay chuyển, ta lại thấy mình ở vị trí cao, vô số người hướng ta triều bái...

Cảnh tượng lại tiếp tục chuyển, bỗng nhiên, bốn phía lại mờ ảo, ở giữa màn hình xuất hiện một cậu bé.

Quần áo cậu bé rách nát, lảo đảo bước về phía trước.

Ta cố gắng nhìn, nhưng không sao nhìn rõ được khuôn mặt hắn.

Hắn còn nhỏ như vậy, nhưng trên người lại chảy rất nhiều máu.

Cảnh tượng chuyển, hắn bị một đám người đè chặt, một trong số đó đè đầu hắn vào thùng phân.

"Không!!!"

Ta xông tới, đầu ngón tay vừa chạm vào cậu bé, cảnh tượng liền biến mất trong chớp mắt.

Ngay trước mặt ta, cậu bé lại xuất hiện.

Hắn tiếp tục đi về phía trước, lần này trên người hắn có nhiều vết thương hơn.

Mỗi lần ta tiến lại gần hắn một chút, hắn lại đi nhanh hơn một chút.

Duy trì khoảng cách không xa không gần với ta, ta vĩnh viễn không thể đuổi kịp hắn.

Cảnh tượng mở ra Pháp Thuật Thời Gian, cậu bé cứ đi mãi đi mãi trên con đường không có điểm dừng này.

 

back top