TA LÀ GIAN TẾ CỦA HỢP HOAN TÔNG, TRỜI SINH MANG ĐỈNH LÔ THÁNH THỂ

Chương 7

Sau đêm đó, cơ thể ta dễ chịu hơn nhiều, tu vi cũng tăng thêm một tầng, đã là Kiếm Tu Kim Đan kỳ.

Những lời khen ngợi của mọi người không cần phải nói, đồng môn từng chiêm ngưỡng dung mạo ta đều chuyển sang sùng bái thực lực của ta.

Khi ta truyền thụ kinh nghiệm, ta thấy hai người quen thuộc ở cuối hàng.

Chưởng môn hiện tại của Hợp Hoan Tông, Đại huynh Mục Tề của ta, và Nhị huynh Mục Lễ.

Ba chúng ta lén lút trốn vào rừng trúc mật mưu.

Mục Tề vuốt chòm râu không tồn tại trên mặt: “A Triều, vốn huynh không nỡ để ngươi chịu khổ ở đây, đến đón ngươi về, không ngờ ngươi lại được hoan nghênh đến vậy.”

“Càng không ngờ! Đại sư huynh Kiếm Tông các ngươi lại nhiệt tình như thế!”

Thì ra Phục Thiên sư huynh nghe lời song dương hội ngộ của ta, thật sự tưởng rằng tu hành cùng nam tử có thể tinh tiến nhanh hơn, nhưng cụ thể phải làm thế nào thì lại không rõ.

Vừa lúc gặp Mục Tề – tên lãng tử này lên núi tìm ta, người mới ra khỏi làng đã bị mị ma tóm lấy.

“A Triều, người này ta thật sự thích, vai rộng eo thon chân dài, lông mày kiếm mắt sáng, hoạt bát lại cương liệt, ngươi phải giúp đỡ ta.”

Cương liệt? Dưới sự gặng hỏi của ta, Mục Tề mới nói thật. Không chỉ lừa người ta nắm tay, hai người còn cùng nhau đến suối nước nóng luyện công, chuyện gì đã xảy ra thì không ai biết.

Thì ra Kiếm Tông trước đây vì quá chú trọng dạy dỗ đệ tử, tức là dạy quá nhiều, khiến đệ tử nảy sinh tạp niệm, dễ sinh tâm ma, nên sau này mới hóa phức tạp thành đơn giản, chỉ nói đại khái.

Thật đáng thương cho Phục Thiên sư huynh, hắn căn bản không biết ngoài nữ tu, càng phải đề phòng nam tu!

Nhị huynh Mục Lễ nghe rất chăm chú, tuyên bố mình đến cũng muốn chia sẻ một đoạn duyên gặp gỡ diễm tình.

Gặp gỡ diễm tình? Ở Kiếm Tông lại chia sẻ duyên gặp gỡ diễm tình của Kiếm Tông?

Mục Lễ: “Lần đầu chúng ta gặp nhau, nàng ấy đang tra cứu BDSM trong Tàng Thư Các, chẳng phải quá trùng hợp sao, ca ca ta đây là cao thủ trong số những cao thủ!”

“Ta đương nhiên nói với nàng ấy BDSM có thể giúp mạnh hơn, điều này là sự thật. Hai ta giờ đã là tri kỷ, cùng nhau luận đạo.”

“Ê, A Triều ngươi quen Tiểu Tuyết à? Mấy chuyện này là ngươi nói với nàng ấy sao?”

Ta nhất thời không biết nói gì, chỉ thấy đau đầu, vô cùng chột dạ.

“Hai vị huynh trưởng, chúng ta mau rời đi thôi. Kiếm Tông không nên ở lâu.”

Nói rồi, ta mỗi tay kéo một người, chuẩn bị ngự kiếm bay lên, giây tiếp theo dưới chân ta đã bị rút hết không khí.

Đại huynh vận khí dò xét kinh mạch của ta.

Mục Tề kinh ngạc: “Tiểu tử thúi! Mới mấy tháng, ngươi đã lừa được người Vô Tình Đạo Thần giao rồi sao? Kẻ ngốc nào vậy, nói ra cho huynh nghe một tràng cười coi.”

Mục Lễ vây quanh ta chậc chậc khen ngợi: “Thì ra là tự mình ăn no rồi thì mặc kệ sống c.h.ế.t của bọn ta, rốt cuộc trong lòng còn có hai huynh trưởng này không.”

Ta liên tục phủ nhận, cái gì mà Thần giao, chẳng qua là lần thứ hai hắn tiến vào thức hải ta, ngược lại bị hấp đi nhiều chân khí hơn, hòa quyện vào nhau khó mà tách rời.

Dù ta không biết công pháp Hợp Hoan, thể chất Đỉnh Lô trời sinh cũng sẽ tự thu nạp dưỡng chất.

Lúc ta ra đời, tông môn nói ta là Thánh Thể Hợp Hoan ngàn năm khó gặp, sau này nhất định sẽ làm nên đại sự, không ngờ ta căn bản không tu luyện được đạo Hợp Hoan.

Lời giải thích của ta, họ một chữ cũng không nghe, ngược lại còn thêu dệt cho ta tám trăm câu chuyện kỳ lạ.

Khuyên nhủ không thành, đành tạm thời ở lại Kiếm Tông, huống hồ trong số những câu chuyện đó, thật sự có hai câu chuyện êm tai, khiến ta hướng về.

 

 

back top