Trở về phòng ngủ, tôi đặt chiếc bánh lên tủ đầu giường.
"Tôi về rồi!"
Liên Dục Tinh ngồi dậy, hít hít mũi, lông mày lập tức nhíu chặt lại.
"Hôm nay sao về muộn thế?"
"À," tôi ngẩn ra, "Hôm nay tôi đi mua bánh cho anh."
"Nói dối."
"Trên người cậu toàn mùi Alpha."
"Có lẽ là vừa nãy ở trong tiệm..."
"Lại đây."
Nghe thấy mệnh lệnh của Liên Dục Tinh, chân tôi như có ý thức riêng, theo bản năng đi về phía anh ấy.
"Cởi quần áo ra."
Áo phông trắng và quần jean bị vứt bừa bãi trên sàn nhà.
Thời tiết bây giờ đã hơi se lạnh.
Tôi cảm thấy làn da trần trụi bên ngoài nổi lên một lớp da gà.
Tôi thầm mừng, may mà mắt Liên Dục Tinh bị che lại.
Nếu không, anh ấy dùng đôi mắt xinh đẹp đó nhìn chằm chằm vào tôi như vậy.
Tôi không biết mình sẽ có phản ứng dâm đãng đến mức nào.
"Quỳ xuống lại đây."
Tôi không dám phản kháng, ngoan ngoãn bò bằng đầu gối đến bên cạnh anh ấy.
Liên Dục Tinh đã mở chiếc bánh matcha ra rồi.
Mùi kem béo ngậy lan tỏa trong không khí.
Chắc hẳn là mùi tin tức tố kiểu lý tưởng mà Liên Dục Tinh thích nhất.
Anh ấy trét lớp kem lạnh ngắt lên người tôi.
"Đừng..." Đừng lãng phí thức ăn chứ!
"Hôm nay chó con lại đi trêu chọc ai rồi?"
Tôi bị kích thích đến đỏ hoe mắt, lớn tiếng phản bác: "Tôi không có!"
"Đồ dối trá."
Liên Dục Tinh đè tôi xuống giường, giày vò suốt cả đêm.
Cho đến khi tóc tôi ướt đẫm mồ hôi.
Tôi mới mơ màng nghĩ.
Phản ứng này của Liên Dục Tinh...
Thật sự có cảm giác như anh ấy đang ghen tuông với tôi vậy.
