Buổi tối, tôi nằm trên giường, Tạ Tân Niên gửi tin nhắn đến.
【Ngủ chưa?】
【Chưa.】
Tạ Tân Niên rất kỳ lạ, bên kia gõ chữ rất lâu. Mới gửi đến ba chữ.
【Không ngủ được?】
Quả thật là không ngủ được, trong đầu tôi lặp đi lặp lại lời mẹ tôi nói. Thở dài một hơi thật sâu. Gõ chữ:
【Tạ Tân Niên, anh nói xem, tại sao anh cứ phải trói buộc với tôi làm gì? Anh vừa không thích tôi, lại không chịu ly hôn… Anh ham muốn điều gì chứ?】
Gửi đi xong, tôi bỗng dưng có chút căng thẳng. Đặc biệt là khi thấy bên kia đang hiển thị "đang nhập tin nhắn", tim tôi đập nhanh hơn.
Nhìn chằm chằm vào câu nói đó, tôi lại cảm nhận được một chút mùi vị làm nũng và một chút oán trách.
Đang phân vân có nên thu hồi hay không, tin nhắn của Tạ Tân Niên đã gửi đến:
【Cậu nghĩ tôi ham muốn điều gì?】
Rất tốt, Tạ Tân Niên thành công ném vấn đề lại cho tôi.
Tôi cũng muốn biết Tạ Tân Niên ham muốn điều gì, không thể nào là ham muốn tôi chứ?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, làm tôi giật mình.
Ngày đó ép Tạ Tân Niên kết hôn, sau khi cưới coi anh ta như chó sai bảo, làm trời làm đất, Tạ Tân Niên không chỉ không oán giận, ngược lại tôi nói gì cũng nghe… Ồ không đúng, ngoại trừ lúc Tạ Tân Niên nổi thú tính thì anh ta không nghe, ngoài ra, có thể nói Tạ Tân Niên đối với tôi là vô cùng chiều chuộng.
Anh ta ham muốn điều gì? Trói buộc với tôi có một loại cảm giác cung phụng tổ tông, khiến anh ta có được chút thành tựu gì sao?
Nếu không có bình luận dạo xuất hiện, tôi thực sự chưa từng nghĩ đến việc ly hôn với Tạ Tân Niên.
Tôi thành thật trả lời: 【Không biết.】
【Dù sao chúng ta cũng sắp ly hôn rồi.】
【Anh ham muốn điều gì cũng không quan trọng, dù sao những thứ chia cho anh cũng không ít.】
Tôi nhanh tay gửi đi ba tin nhắn.
Tạ Tân Niên không trả lời nữa.
Tôi gọi điện cho luật sư, vì tài sản giữa tôi và Tạ Tân Niên quá lớn, cần chút thời gian. Tôi không quan tâm. Dù sao cũng không thiếu mấy ngày này.
Tạ Tân Niên nói đi công tác ba ngày, thực tế lại đi gần một tuần.
Thỏa thuận ly hôn đã được soạn thảo xong. Tôi gửi bản điện tử cho Tạ Tân Niên xác nhận.
【Nếu không có vấn đề gì, đợi anh về là có thể ký tên rồi.】
Đến lúc đó, anh ta muốn theo đuổi ai cũng được. Coi như là giải thoát.
