SAU KHI THỨC TỈNH, BETA PHÁT HIỆN MÌNH LÀM NỀN CHO CÔNG THỤ CHÍNH TRONG TRUYỆN ABO HẬU TẬN THẾ

Chương 9

"Tôi không có!" Tôi bị lời nói của anh ta làm tổn thương, dùng sức đẩy anh ta ra, "Tôi không muốn theo ai cả! Tôi chỉ muốn làm chính mình!"

Tần Diệc bị tôi đẩy lùi lại một bước, vẻ mặt có chút kinh ngạc.

Anh ta hẳn là không ngờ rằng dưới uy áp Pheromone của Alpha mình, tôi lại còn sức phản kháng.

"Làm chính mình?" Anh ta như nghe thấy một câu chuyện cười, "Một Omega tay không tấc sắt, trong cái vùng đất hoang tàn này, em sống được mấy ngày?"

"Như vậy còn hơn làm đồ chơi của các người!"

Câu nói này hoàn toàn châm ngòi cơn thịnh nộ của Tần Diệc.

Anh ta mắt đỏ ngầu, một tay nhấc bổng tôi lên, ném trở lại giường.

"Đồ chơi? Được, tôi sẽ cho em biết, thế nào gọi là đồ chơi!"

Anh ta xé toạc quần áo tôi, đè lên mà không chút dịu dàng nào.

Pheromone rượu mạnh và tuyết tùng va chạm dữ dội trong phòng, như hai con thú hoang đang đánh nhau.

Tôi liều mạng giãy giụa, đ.ấ.m đá.

Nhưng sức lực của anh ta quá lớn, sự phản kháng của tôi trong mắt anh ta chẳng khác nào mèo cào.

"Buông tôi ra! Tần Diệc! Anh là tên điên!"

Động tác của anh ta khựng lại.

Anh ta chống người lên trên tôi, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, sự điên cuồng và dục vọng trong mắt đang cuộn trào.

Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn từ từ rút lui.

Anh ta ngồi sang một bên, quay lưng lại với tôi, vai khẽ run rẩy.

"...Cút."

Tôi sững sờ, có chút không kịp phản ứng.

"Tôi bảo em cút!" Anh ta đột ngột quay đầu lại, gầm lên với tôi.

Đôi mắt đẹp đẽ đó, tràn đầy đau khổ và giằng xé.

Tôi chưa bao giờ thấy Tần Diệc như thế này.

Anh ta luôn là người ung dung, kiểm soát mọi thứ.

Tôi kéo chăn quấn lấy mình, luống cuống chạy ra khỏi phòng anh ta.

Tôi không về phòng mình, mà cứ đi lang thang vô định trên hành lang.

Tôi phát hiện ra, tôi lại không biết nên đi đâu.

Trời đất rộng lớn, dường như không có nơi nào dung thân cho tôi.

 

 

back top