Tôi chạy khắp những nơi tôi có thể nghĩ đến.
Phòng của anh ta, phòng chỉ huy, sân huấn luyện...
Đều không có người.
Cuối cùng, tôi như bị ma xui quỷ khiến mà đi đến Đấu trường ngầm.
Tiếng reo hò đinh tai nhức óc truyền đến.
Tôi chen vào đám đông, nhìn thấy trên sàn đấu, một bóng người quen thuộc đang chiến đấu với một con dị thú khổng lồ.
Là Tần Diệc.
Anh ta cởi trần, mình đầy máu, có m.á.u của anh ta, cũng có m.á.u của dị thú.
Anh ta như một con sư tử nổi giận, mỗi đòn tấn công đều chứa đựng sức mạnh hủy diệt.
Khán giả dưới đài điên cuồng gào thét, cổ vũ cho vị Vua của họ.
Nhưng tôi chỉ thấy sự điên cuồng và... tuyệt vọng trong mắt anh ta.
Anh ta không phải đang chiến đấu.
Anh ta đang tự ngược.
Anh ta muốn dùng nỗi đau và m.á.u tươi, để làm tê liệt chính mình.
Tim tôi như bị một bàn tay siết chặt, đau đến mức không thở nổi.
Con dị thú kia bị anh ta đ.ấ.m xuyên đầu, đổ sầm xuống đất.
Tần Diệc đứng trên xác chết, mặc cho m.á.u tươi dính khắp người, anh ta ngửa mặt lên trời gầm thét, như một con sói cô độc bị thương.
Trận đấu kết thúc.
Tôi đi ngược dòng người rời khỏi, tiến về phía hậu trường.
Tôi tìm thấy anh ta trong phòng nghỉ.
Anh ta đang được nhân viên y tế xử lý vết thương, lưng quay về phía cửa.
Tôi đứng ở cửa, nhìn tấm lưng đầy thương tích của anh ta, không nói nên lời.
Anh ta dường như cảm nhận được ánh mắt của tôi, động tác khựng lại.
"Em đến làm gì?" Anh ta không quay đầu lại, giọng lạnh như băng.
"Đến xem anh đã c.h.ế.t chưa."
Anh ta cười khẩy một tiếng: "Làm em thất vọng rồi, vẫn sống khỏe re."
Tôi đi đến trước mặt anh ta, nhìn vết thương mới trên mặt anh ta, và ánh mắt lạnh lùng của anh ta.
"Tần Diệc."
Anh ta cuối cùng cũng ngước mắt nhìn tôi, ánh mắt trống rỗng.
"Hôm đó..." Tôi hít một hơi sâu, "Tôi bị sốt nên hồ đồ."
"Đó không phải là lời thật lòng của tôi."
Anh ta nhìn tôi, không nói gì.
"Tôi..." Tôi có chút khó nói thành lời, "Tôi không còn yêu hắn ta nữa."
Ánh mắt Tần Diệc khẽ động, dường như có một tia sáng.
"Vậy trong lòng em có ai?" Anh ta truy hỏi.
Tôi nhìn ánh mắt đầy mong đợi nhưng không dám tin của anh ta, như bị quỷ sai khiến, tôi đưa tay, vuốt ve vết thương trên mặt anh ta.
"Anh nói xem?"
