SAU KHI THIẾU GIA THẬT ĐƯỢC TÌM THẤY, TÔI CẦU XIN HỆ THỐNG ĐỪNG BÁM THEO MÌNH NỮA

Chương 6

Trước khi lòng kiên nhẫn của tôi cạn sạch, cửa sổ phía trên đầu bị đẩy ra. Tôi chậm nửa nhịp ngước lên, chạm phải gương mặt âm trầm của anh tôi. Ồ, phòng ngủ của anh ở ngay phía trên.

Nửa đêm nửa hôm dám làm ồn đến giấc ngủ của anh, hai con mèo kia chắc là chán sống rồi. Tôi vô vị cụp mắt, mặc kệ Hệ thống đang kích động lăn lộn trong đầu:

【Đây chính là phản diện sao? Nhìn khí chất quyến rũ mà nguy hiểm này đi!】

... Tôi nghi ngờ Hệ thống cũng có bệnh. Nhưng tôi chẳng buồn quản, cho đến khi thấy anh tôi thong thả xuống lầu, rồi bất thình lình bóp nghẹt cổ một con mèo.

"Thật đáng tiếc, một con khác chạy mất rồi."

Con mèo hoang sắp nghẹt thở vùng vẫy dữ dội. Thấy cảnh đó, Hệ thống kinh hoàng thất sắc, phát ra tiếng gào thét chói tai:

【Cậu mau đi ngăn cản anh ta đi a a a!】

Tôi nhắm chặt mắt, coi như không nghe thấy. Hệ thống âm hiểm cảnh báo tôi:

【Ký chủ, xin hãy mau chóng làm nhiệm vụ, nếu không cậu sẽ bị điện giật liên tục. Nhắc nhở ấm áp: Sẽ rất đau đấy nhé.】

Tôi vẫn bất động. Chẳng vì gì cả, tôi muốn cho Hệ thống biết rằng, những nỗi đau không g.i.ế.c c.h.ế.t được tôi...

... Chỉ khiến tôi dứt khoát bật dậy ngay lập tức. Mẹ nó chứ! Đau quá đi mất!

 

back top