SAU KHI GIA ĐÌNH PHÁ SẢN, TÔI ĐÀNH BẾ CON ĐI TÌM ĐỐI THỦ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG

Chương 10

Tôi dựa vào lòng hắn, trong lòng vừa chua xót vừa căng đầy.

Những ngày này, Lục Dực đối xử với tôi và bé con thực sự rất tốt, miệng thì chê bai, nhưng hành động chưa bao giờ để tôi phải chịu thiệt.

Hắn học cách chăm sóc con, ngầm đồng ý cho tôi ở lại, xuất hiện ngay lập tức khi tôi bất lực nhất.

Hắn chắc là thích bé con này nhỉ?

Có lẽ tôi nên nói cho hắn biết sự thật?

Nói cho hắn biết, đứa bé là con của chúng tôi.

Nhưng lời đến miệng, lại như bị vật gì đó chặn lại.

Lỡ như hắn biết sự thật, nhớ lại chuyện đêm đó, hắn sẽ nghĩ gì?

Đêm đó tuy là tai nạn, là do tôi kỳ phát tình gặp phải hắn say rượu.

Nhưng trong mắt hắn, liệu có nghĩ là tôi cố ý tính kế hắn?

Dù sao, trước đây hắn đã từng ghét tôi như vậy, nói ra những lời tổn thương lòng người.

Nếu hắn biết con là của hắn, liệu có nghĩ tôi muốn dùng con để ràng buộc hắn, bắt hắn chịu trách nhiệm?

Hắn có thể sẽ ghét tôi hơn, thậm chí, cướp đứa bé khỏi tôi?

Chỉ nghĩ đến ánh mắt ghét bỏ Lục Dực có thể lộ ra, những lời chất vấn lạnh lùng, lòng can đảm vừa trỗi dậy phút chốc tan biến.

Lục Dực cảm nhận được sự dựa dẫm của người trong lòng, trái tim như được lấp đầy bởi vật gì đó, mềm nhũn ra.

Hắn cúi đầu là có thể ngửi thấy mùi hương dừa nhàn nhạt trên người Trình Tư Ngôn.

Trước đây hắn cảm thấy mùi này có chút ngọt ngấy, bây giờ ngửi lại thấy thật dễ chịu.

Nó làm dịu đi cảm xúc bồn chồn của hắn.

Mẹ kiếp, số phận của mình là cái kiểu gì vậy?

Kẻ thù không đội trời chung đã đối đầu hơn mười năm, bây giờ không chỉ ôm trong lòng, còn phải ngày ngày lo lắng cho cậu ta và đứa con của cậu ta với cái tên Alpha chó má nào đó.

Hắn bực bội "chửi thầm" một tiếng trong lòng, cảm thấy mình càng ngày càng không ổn rồi.

 

back top