PHÁT HIỆN HẮN LÀ CÔNG TỬ NHÀ GIÀU, THỢ SỬA XE NHƯ TÔI CHỈ LÀ ĐỒ CHƠI

Chương 33

Lau khô nước mắt cho Trì Hành.

Kéo Trì Hành, người hận không thể dính chặt vào tôi, ngồi vào bàn ăn.

"Không ăn nữa sẽ nguội mất."

Trì Hành mới quyến luyến buông tay tôi ra.

Nhìn tôi với vẻ mong chờ.

Tôi gắp một đũa thức ăn cho vào miệng.

"Mùi vị cũng không tệ."

Chiếc đuôi nhỏ sau lưng Trì Hành ngay lập tức xoay tròn như chong chóng.

"Mai em lại làm cho anh ăn!"

"Sao tự dưng lại nghĩ đến việc nấu ăn vậy?"

Tôi hỏi.

Trước đây toàn gọi đồ ăn ngoài mà.

Trì Hành vừa gắp thức ăn cho tôi, vừa nói: "Mấy hôm nay anh cứ kén ăn, em liền muốn tự tay làm chút."

Nói rồi lại vô thức làm nũng: "Tay em còn bị cắt..."

Nói đến nửa câu, Trì Hành lại nuốt ngược vào: "Anh thấy ngon là được."

Xa nhau hai tháng.

Sự mạnh mẽ của tôi cũng đã tạo ra một số ám ảnh cho Trì Hành.

Trong lòng tôi cảm thấy buồn bã và đau nhói.

Tôi kéo bàn tay đang giấu đi của Trì Hành, thổi phù phù vào vết thương.

"Bảo bối của tôi vất vả rồi."

Khóe miệng Trì Hành ngay lập tức cong lên.

"Còn một chuyện nữa."

Vì đã làm lành rồi.

Thì không thể giấu giếm nữa.

Tôi thuận thế kéo tay Trì Hành đặt lên bụng tôi.

"Tôi mang thai rồi, đã hơn ba tháng."

Sau một lúc im lặng kéo dài.

Trì Hành "À" một tiếng.

Phản ứng của Trì Hành khiến tôi nổi giận một chút.

Tôi hơi nhíu mày: "Sao, cậu không muốn sao? Không muốn thì tốt thôi, là con một mình tôi."

"Muốn muốn muốn, em muốn!"

Trì Hành nhào vào lòng tôi, ôm chặt lấy eo tôi.

"Muốn mà muốn mà, sao có thể không muốn chứ!"

Bàn tay lớn trên bụng tôi không ngừng xoa xoa.

Ngọn lửa giận dữ tắt đi.

 

back top