NĂM THỨ BÁY GIẢ LÀM ALPHA, TÔI LIÊN HÔN VỚI BẠCH NGUYỆT QUANG OMEGA CỦA GIỚI KINH ĐÔ

Chương 4

Tài nấu nướng của Văn Khâm Thời rất tốt.

Đầy đủ màu sắc, hương vị, khiến người ta ăn ngon miệng, khẩu vị hoàn toàn hợp với tôi.

Ban đầu tôi còn tưởng nhà đã đổi đầu bếp.

Còn định tăng lương cho người này.

Tiện miệng nhắc với quản gia.

Kết quả quản gia bảo tôi tất cả đều là do phu nhân làm.

“Phu nhân” là ai thì không cần nói cũng rõ.

Nghĩ đến đây, tôi vô thức liếc nhìn Văn Khâm Thời.

Cậu ấy ngồi rất thẳng, lặng lẽ cúi đầu ăn uống, lông mi dày, sống mũi cao, các khớp ngón tay rõ ràng.

Toàn thân không có chỗ nào không phù hợp với danh phận Omega bạch nguyệt quang vạn người mê của giới kinh đô.

Chỉ có miếng băng cá nhân dán xiêu vẹo trên ngón trỏ làm hỏng đi vẻ đẹp đó.

Tôi ngập ngừng hỏi: “Tay cậu bị sao vậy?”

Văn Khâm Thời như mới bừng tỉnh, liếc nhìn miếng băng cá nhân, ánh mắt lại sâu lắng dừng trên người tôi, cười ôn hòa: “À, không cẩn thận bị đứt tay lúc thái rau.”

Tôi lo lắng: “Không sao chứ?”

“Chảy một chút máu, không đáng ngại.”

Tôi lắp bắp: “Ồ, vậy thì tốt rồi.”

Không biết tại sao.

Rõ ràng tôi ăn nói sắc sảo với người khác.

Nhưng trước mặt Văn Khâm Thời, tôi lại luôn thấy mình thật vụng về.

Hình như nói gì cũng không hợp lúc.

Im lặng một lát.

Vẫn còn muốn nói thêm điều gì đó.

Đột nhiên, điện thoại reo.

 

back top