NĂM THỨ BA BÊN HẮN, BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA HẮN VỀ NƯỚC, TÔI ÔM BỤNG BỎ TRỐN

Chương 9

Tôi tỉnh rượu ngay lập tức.

Da đầu tôi tê dại.

Chân mềm nhũn suýt ngã xuống đất, lại được Lương Dực Thư nắm lấy eo, kéo trở về trong lòng.

Có anh ta ở đây, dạ dày tôi dễ chịu hơn nhiều.

Nhưng tôi không dám thở.

Uống rượu với Alpha khác bị kim chủ bắt quả tang... nhìn khắp cả giới, ai có thể gan hơn tôi?

Rõ ràng bình luận nói, anh ta và Thẩm Mộ Ngôn đi khách sạn rồi cơ mà.

Bị anh ta một tay bế lên như bế trẻ con, tôi yếu ớt nằm sấp trên vai anh ta, không dám hỏi gì, đột nhiên nhụt chí hẳn.

Trước khi lên xe, Lương Dực Thư dừng bước.

"Đằng sau hình như đang gọi em?"

Chắc là Thẩm Trì Dã.

Tôi không trả lời, nhưng lực siết ở eo tôi lại nặng hơn mấy phần.

Vào trong xe cũng duy trì tư thế đó.

Tôi nằm quỳ trên người anh ta.

Tôi không dám động đậy chút nào.

Về đến biệt thự, Lương Dực Thư đặt tôi lên giường, xắn tay áo rút ra dây lưng... khiến tôi giật mình run rẩy.

Tôi co ro ở góc giường, gần như tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Nhưng một lúc sau, Lương Dực Thư đưa một chai rượu qua.

Quỳ một gối trước mặt tôi: "Bảo bối, rót cho tôi."

 

back top