Xem ra là tôi không trả lời, nên bọn họ đã đi hỏi Lục Chấp.
Tôi dừng lại một chút, nhàn nhạt nói:
“Ồ, là tôi muốn chia tay.”
“Chia tay? Anh không đồng ý!” Lục Chấp hít sâu: “Nếu em không đồng ý tạm thời xa nhau, chúng ta sẽ không xa! Tại sao lại phải chia tay?”
Tôi nói: “Anh không đồng ý? Vậy còn người tình bé nhỏ bên cạnh anh thì sao?”
“Cậu ta không làm ầm lên à?”
Đầu dây bên kia Lục Chấp đột nhiên im lặng.
Giống như bị keo dán dán chặt miệng, không phát ra được chút âm thanh nào.
Tôi lười nói thêm lời vô ích.
Dứt khoát cúp điện thoại.
Thở dài, chỉ cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Vô duyên vô cớ bị người ta ngủ.
Bạn trai công khai thiên vị tôi lại còn ngoại tình.
Trong chốc lát, tôi không biết nên tiêu hóa chuyện nào trước.
Lục Chấp là gay bẩm sinh.
Tôi thì không.
Dù cơ thể có dị thường, tôi vẫn là một trai thẳng.
Nhiều lần, tôi cũng ghét bỏ cơ thể không bình thường này của mình, cộng thêm chiều cao chỉ một mét bảy và vẻ ngoài trắng trẻo, Lục Chấp đã từng lầm tưởng tôi là gay.
Hắn điên cuồng tán tỉnh tôi.
Sau khi phát hiện tôi là trai thẳng, hắn lại chuyển sang làm bạn cùng phòng tốt.
Cho đến khi bí mật cơ thể bị phát hiện.
Tôi còn nhớ, lúc đó tôi rất xấu hổ, quần dính máu.
Lục Chấp chặn tôi ở cửa phòng vệ sinh, cười với tôi:
“Cơ thể cậu có bí mật, phải không?”
Tôi sợ đến tái mặt, nhưng vẫn cắn răng phủ nhận.
Lục Chấp sớm đã biết tôi sẽ không thừa nhận, yêu cầu tôi cởi quần cho hắn xem.
Tôi tức giận đá hắn một cái.
Mắng hắn biến thái.
Lục Chấp không che giấu tình cảm dành cho tôi, nhưng cũng không dùng điều này để uy h.i.ế.p tôi hẹn hò với hắn.
Ngược lại, hắn giúp tôi che đậy.
Ròng rã bốn năm.
Trong bốn năm đó, hắn tỏ tình với tôi vô số lần.
Các bạn cùng phòng đều nghĩ tôi và Lục Chấp có mối quan hệ rất tốt.
Vào đêm trước ngày tốt nghiệp, Lục Chấp lại tỏ tình với tôi một lần nữa.
Khác với những lần trước, tôi đã đồng ý.
Cứ như vậy, tôi và Lục Chấp hẹn hò được ba năm.
Sau đó, vẫn không thoát khỏi việc bị cắm sừng.
Cũng khá là nực cười.
