HẾT HẠN LIÊN HÔN, ALPHA ĐIÊN CUỒNG THEO ĐUỔI LẠI OMEGA MANG THAI

Chương 50

Liêm Dật, cái tên cuồng công việc này từ khi biết mình sắp làm cha.

Chuyện đầu tiên trở lại văn phòng luật, chính là thanh toán sửa sang lại các vụ án trong tay mình.

Đem những vụ án không đáng gì đều tự tay chuyển cho luật sư thực tập dưới trướng, anh chỉ phụ trách bước mấu chốt, bảo đảm không xảy ra sai sót là được.

Làm cho bọn họ có nhiều cơ hội rèn luyện kiếm tiền hơn, anh cũng có thể có nhiều thời gian hơn để chăm sóc gia đình.

Anh ở phòng họp đơn độc mở họp cùng cấp dưới, vừa kết thúc Nghiêm Trì liền thiếu thiếu đi vào, nói chêm chọc cười mà chúc phúc anh cùng Kiều Tri Miên.

Liêm Dật nghĩ đến cuộc trò chuyện hôm qua cùng ‘vợ’ trong ổ chăn, hồ nghi mà đánh giá anh ta.

“Cậu gần đây không làm gì chuyện xấu đi? Omega mang thai, sao cậu còn hiểu biết hơn cả một người đã kết hôn như tôi?”

Biểu cảm cười cợt của Nghiêm Trì nháy mắt cứng đờ, anh ta chột dạ tránh đi tầm mắt, giả ngu giả ngơ: “Tôi có thể làm gì chứ, này không phải đoán sao, ai biết đoán chuẩn như vậy đâu...”

Liêm Dật híp híp mắt, không lên tiếng.

Không thích hợp, có một vạn phần không thích hợp.

________________________________________

Omega trong thời kỳ mang thai tính tình âm tình bất định, Liêm Dật xem như đã thể nghiệm đầy đủ.

Tâm tình Kiều Tri Miên cơ hồ đi theo phản ứng ốm nghén, lúc tốt lúc xấu.

Hơi chút khó chịu không thoải mái, liền đặc biệt dễ dàng bực bội ủy khuất, mẫn cảm hạ xuống.

Có đôi khi nhìn thấy Alpha liền phiền, thế nào cũng không vừa mắt.

Làm cho Liêm Dật đối sắc mặt của ‘vợ’ phá lệ cảnh giác.

Cho dù chỉ là trầm mặc không cười, anh đều có thể lập tức ý thức được không đúng, trong lòng run sợ cân nhắc khởi có phải nơi nào làm cậu không cao hứng.

3 giờ sáng.

Phòng ngủ tối tăm, chỉ có thể thấy lờ mờ hình dáng đồ đạc.

Kiều Tri Miên nhắm chặt hai mắt, nằm ở khuỷu tay Alpha, ngón tay vì gặp ác mộng mà bất an nắm chặt.

Cậu mím môi, đôi mày thanh tú vì thương tâm ủy khuất mà nhíu lại, hô hấp nông và dồn dập.

Nhìn kỹ lại, khóe mắt cậu mơ hồ phiếm ánh nước ẩm ướt, không bao lâu, vài giọt nước mắt liền không chịu khống chế chảy xuống.

Theo cảm xúc càng ngày càng nghiêm trọng, khổ sở chất chồng, cậu đột nhiên bừng tỉnh, thở hổn hển, ngước mắt nhìn về phía Alpha đang ngủ say.

‘Bạch bạch’ hai cái tát thanh thúy, vang vọng toàn bộ phòng ngủ yên tĩnh, đinh tai nhức óc.

“Làm sao vậy làm sao vậy!” Liêm Dật bị mấy cái tát phiến tỉnh, lập tức bật dậy, khuôn mặt tuấn lãng nóng rát đau.

Anh nheo lại mắt đen tỉnh một giây thần, nhìn về phía Omega đang khóc thút thít nhẹ giọng, hốc mắt đỏ trừng mắt nhìn mình.

Anh không nói hai lời mà bật đèn đầu giường, nâng cánh tay quen thuộc ôm người vào lòng: “Bảo bối lại gặp ác mộng? Trong mộng anh lại làm chuyện xấu gì với em?”

“Không phải trong mộng!” Kiều Tri Miên còn chưa thoát khỏi cảm xúc bi thương kia, nước mắt cùng ủy khuất không ngăn được, vừa nghĩ đến những cảnh tượng đó tim liền nhói lên từng cơn đau: “Là chuyện anh đã từng trải qua!”

“A?” Liêm Dật trợn tròn mắt.

Anh lau gương mặt bị phiến đến đau đớn, ôm người vừa nghe cậu thút thít lên án, vừa ôn tồn dịu dàng dỗ dành.

Nguyên lai là trước đây có một lần Kiều Tri Miên đi theo anh vào sâu trong núi.

Bởi vì không hợp khí hậu và thể chất kém, không mấy ngày liền cảm mạo sốt cao, nơi đó giao thông không tiện, lại không tiện suốt đêm đi bệnh viện, cho nên chỉ có thể chống đỡ một chút trước, hạ nhiệt độ vật lý.

“Một học trưởng khác biết tôi thích anh, nói để anh ở lại chăm sóc tôi, anh lúc đó nói như thế nào?”

Omega đôi mắt cái mũi khóc đến đỏ bừng, hai tay che bụng bầu hướng Alpha phát tiết: “Anh nói, tôi ở lại có ích lợi gì? Tôi lại không phải bác sĩ, tôi có thể trị bệnh sao? Nói xong anh liền đi rồi mặc kệ tôi, tôi mơ mơ màng màng nhìn anh đi, đau lòng muốn chết!”

Tim Liêm Dật đều bị cậu khóc tan nát, lòng bàn tay không ngừng lau nước mắt cho cậu, lại thấu lên hôn hôn mí mắt cùng môi cậu.

Cậu né tránh không cho hôn, anh cũng muốn dính lên trấn an.

“Anh lần đó không mặc kệ em,” Anh nhớ rõ chuyện này, gấp đến độ mồ hôi đầy đầu giải thích: “Em sốt đến như vậy, chăm sóc có ích lợi gì, anh nghĩ đến đi gọi bác sĩ kiếm thuốc, cầm đèn pin liền chạy đến trong thôn gõ cửa nhà y sĩ thôn, nửa đêm kéo ông bác sĩ già từ trên giường đến chích thuốc cho em, lúc đó em đều ngủ đến bất tỉnh nhân sự rồi.”

“Thì tôi mặc kệ, dù sao anh làm tôi thương tâm,” Omega căn bản không nghe, cậu cũng không biết có chuyện tiếp theo này, lúc đó ủy khuất thật lâu.

“Là anh sai là anh sai, anh nên nói chuyện đàng hoàng,” Liêm Dật ôm chặt cậu, nhẹ nhàng vỗ lưng cậu, làm cậu nằm trong n.g.ự.c mình giảm bớt cảm xúc d.a.o động.

“Còn có nữa!” Kiều Tri Miên lông mi thốc thốc đánh ra tiếng khóc nghẹn, ngẩng khuôn mặt trong lòng người đàn ông, bắt anh tiếp tục trực diện hành vi phạm tội của mình.

“Còn có...” Lông mày rậm của Liêm Dật nhíu chặt, không dám thở mạnh.

“Mới vừa năm hai đại học đó, có một lần tôi hỏi anh, sao tôi không thấy vòng bạn bè của anh,”

Ngực Kiều Tri Miên vì cảm xúc d.a.o động mà phập phồng rõ ràng, hoàn toàn phun ra sự không vui: “Anh nói là bởi vì anh không đăng vòng bạn bè, nhưng sau đó tôi phát hiện anh chính là đem chặn tôi,”

Cậu nói nói hít sâu, lại nhiễm tiếng nức nở: “Sau đó tôi lại chạy tới hỏi anh, anh nói, đúng, anh chính là chặn tôi, còn nói anh thực phiền tôi, bảo tôi đừng luôn luôn cân nhắc cái này cân nhắc cái kia được chưa, anh còn mắng tôi, anh nói anh chính là không nghĩ làm tôi biết bất cứ hành tung nào của anh!”

“Anh nói loại lời này sao?” Thanh âm Liêm Dật run lên một khắc.

“Sao không có! Tôi trở về sau đó khóc cả đêm anh có biết hay không!” Hỏa khí Omega đi lên, chống n.g.ự.c Alpha rời khỏi cái ôm của anh.

Giơ tay nhỏ lại cho anh một cái tát không nhẹ không nặng.

back top