Tôi vẫn cùng Văn Hạc quay về.
Trì Dục mắng tôi mù quáng vì tình, nhưng bản thân anh ta cũng không chịu nổi người mê muội sau lưng quấn quýt làm nũng, cầu chiều chuộng.
Văn Hạc đưa tôi về lại căn biệt thự cũ.
Trong lòng tôi vẫn còn ám ảnh với cái lồng ở tầng hầm.
Nhưng hắn hết lần này đến lần khác cam đoan với tôi, cái lồng ở tầng hầm đã bị hắn tháo dỡ rồi.
Tôi vừa định yên tâm, ai kia đã bị đạn mạc vạch trần:
【Đúng vậy, cái ở tầng hầm thì tháo rồi, nhưng trong phòng ngủ lại lắp một cái mới.】
【Mấy ngày Lộc Bảo không có ở đây, ai kia còn đặt mua một lô đồ chơi mới, chỉ chờ cậu "cừu non vào miệng hổ" thôi.】
Tôi lập tức "cạn lời".
Quay người định bỏ chạy, nhưng bị một bàn tay lớn nhấc lên vác trên vai.
Văn Hạc không hề tỏ ra hoảng hốt khi bị vạch trần, bình tĩnh vác tôi lên lầu.
Trong phòng ngủ quả nhiên đặt một cái lồng lớn hơn.
Cũng bày đầy nhiều đồ chơi hơn.
Thậm chí còn khoa trương và quá đáng hơn.
Tôi thét lên trong lòng.
Văn Hạc vác tôi đến trước lồng đặt xuống, rồi, tự mình chui vào...
Diễn biến ngoài dự đoán này khiến tôi quên cả việc bỏ chạy.
Văn Hạc cong khóe môi, lấy ra một cặp còng tay từ đống đồ chơi, quỳ bò về phía tôi, ra lệnh:
"Còng tôi lại."
Tôi không hiểu, cũng không động đậy.
Hắn tự nắm tay tôi còng mình lại.
Rồi bày ra một tư thế mặc người xâu xé.
"Cái lồng này không phải để khóa em, mà là để khóa tôi."
Hắn ra hiệu cho tôi nhìn những món đồ chơi lớn hơn kích cỡ ban đầu.
"Những thứ này cũng đều chuẩn bị cho tôi, em có thể tùy ý xử lý tôi."
Tôi ngây người đứng đó, không hiểu ý hắn là gì.
Đành khô khan nói: "Tôi... tôi không có sở thích này."
"Em có."
Văn Hạc kéo tôi lại gần hơn, quỳ dưới đất ngước nhìn tôi:
"Lộc Minh, em không cần sợ hãi, phản ứng kích động của em bắt nguồn từ những ký ức không vui đó. Nó khiến em mất kiểm soát, khiến em mất cảm giác an toàn. Những điều này, em đều có thể tìm lại trên người tôi."
"Em có thể làm chủ tôi, đùa giỡn tôi, thậm chí sỉ nhục tôi, có thể trút sự căm hận dành cho những người đó lên người tôi, cho đến khi những tổn thương đó được xóa bỏ, không còn trở thành ác mộng của em nữa."
Mặt hắn áp vào tay tôi, ánh mắt dịu dàng:
"Cho đến khi em có thể chấp nhận tình yêu của tôi."
