CẢ ĐỜI TÔI SỐNG NHƯ CÁI BÓNG, GIỜ THÀNH QUỶ LẠI THÀNH CHẤP NIỆM CỦA HẮN

Chương 18

 

Hắn nhìn tôi, ánh mắt nóng rực và đau khổ, như thể người đang chịu đựng sự dày vò tột cùng là hắn.

Tôi đột nhiên thấy hơi buồn cười, kẻ gây hại giả vờ là nạn nhân.

Hóa ra anh cũng biết bất an sao.

"Lâm Thời," tôi gần như không có trọng lượng trong vòng tay hắn, "Anh vẫn chưa hiểu sao? Giữa chúng ta, đã kết thúc từ lâu rồi. Ngay từ khoảnh khắc anh chọn hy sinh tôi, nó đã kết thúc rồi."

Cánh tay hắn ôm eo tôi siết chặt hơn, giọng khản đặc. "Chưa kết thúc, Sinh Sinh. Anh không cho phép! Em còn nợ anh chưa trả hết!"

Đây chính là tình yêu của Lâm Thời.

Cực đoan, ích kỷ, đầy kiểm soát. Chỉ tuân theo logic của riêng hắn.

Sống thì không trân trọng, c.h.ế.t cũng không chịu buông tay. Hắn nghĩ rằng dùng m.á.u trói buộc linh hồn tôi, là có thể bù đắp những gì đã nợ tôi khi tôi còn sống.

Tiếp tục mối quan hệ đã sớm bị bóp méo đó.

Nhưng tôi thà hồn phi phách tán, cũng không muốn có kiếp sau với hắn.

 

 

back top