BỊ ALPHA LẠNH NHẠT SUỐT BA NĂM KẾT HÔN, TÔI NGUỘI LẠNH TRÁI TIM QUYẾT ĐỊNH LY HÔN

Chương 12

Tôi phát hiện ra kể từ ngày đó.

Lục Vọng Tân hoàn toàn thay đổi.

Toàn thân, từ trong ra ngoài đều toát ra một cảm giác được yêu thương, chăm sóc.

Mặt lạnh dâm ngầm biến thành mặt sáng dâm rõ.

Ngày nào cũng vậy, anh ấy thức dậy trước trời sáng.

Tập thể dục, tắm rửa, nấu những món ăn thơm ngon.

Đúng giờ đúng giấc đứng bên đầu giường tôi.

Vest chỉnh tề, vẻ ngoài tri thức bại hoại.

Công khai quyến rũ tôi.

Thật không ngờ tôi lại không thể làm gì được.

 

 

Hôm nay, tôi vẫn tan làm đúng giờ như thường lệ.

Cứ nghĩ đến hình ảnh Lục Vọng Tân mặc áo ba lỗ bó sát, quần xám đang nấu ăn trong bếp là tôi lại thèm nhỏ dãi.

Về đến nhà, tôi không thèm nhìn đâu khác, lao thẳng về phía nhà bếp.

Tự nhiên vỗ vào cái m.ô.n.g cong vểnh của Lục Vọng Tân hai cái.

Như một tên lưu manh, tôi nâng cằm anh ấy lên.

“Ôi, mỹ nhân.”

“Có nhớ anh đây không?”

“Làm tốt đi, tối nay anh sẽ cưng chiều em.”

Tai Lục Vọng Tân đỏ bừng, luống cuống gạt tay tôi ra, không ngừng nháy mắt ra hiệu cho tôi.

Sau một lúc đầu óc ngừng hoạt động, tôi như nghĩ ra điều gì đó.

Từ từ quay đầu lại với vẻ cảnh giác cao độ.

Khi nhìn thấy khuôn mặt của bố mẹ tôi, tôi hoàn toàn không giữ nổi nữa.

Chỉ muốn tìm một cái hố mà chui xuống.

Thấy tôi lúng túng, bố mẹ tôi vội vàng hòa giải.

“Không sao, bố mẹ cũng từng ở cái tuổi đó.”

“Mấy cặp đôi trẻ quấn quýt nhau là chuyện bình thường mà.”

“Nếu hai đứa quá khách sáo, bố mẹ làm phụ huynh mới lo lắng, thế này tốt biết mấy.”

Người bố thân yêu của tôi thì kéo tôi sang một bên giáo huấn.

“Mới trẻ tuổi phải tiết chế một chút.”

“Không phải bố nói con, trên người con sắp ướp mùi rồi đấy, không biết chú ý gì hết.”

Tôi rất không giữ hình tượng mà trợn mắt.

“Bố, hay là bố tự ngửi xem trên người bố đi.”

“Bố sắp bị mẹ ướp mùi rồi mà còn đi quản con.”

Người bố thân yêu của tôi cứng họng.

Lục Vọng Tân.

Rõ ràng đã là một ông chủ lớn với tài sản hàng trăm tỷ, nhưng khi đứng trước bố mẹ tôi vẫn giả vờ như một đứa bé ngoan ngoãn.

Chả trách được lòng bố mẹ tôi.

Ánh mắt tôi vô thức rơi vào hai người đang nói chuyện vui vẻ trong bếp.

Sau khi tan sở, bữa cơm nóng hổi đã sẵn sàng.

Trong nhà rộn ràng, ấm cúng vô cùng.

Có lẽ, đây chính là cuộc sống lý tưởng của tôi.

 

 

back top