BẠN HẸN HÒ TRÊN MẠNG LẠI LÀ SẾP CỦA TÔI

Chương 13

Tôi bị dị ứng với bộ đồ giường của khách sạn.

Bình thường đi ra ngoài đều tự mang chăn ga gối đệm.

Nhưng lần này đi công tác với Kỳ Duật Tinh, sợ anh ta chê tôi ẻo lả rắc rối, nên không mang theo.

Bôi thuốc xong, tôi đang định nằm lại lên giường thì Kỳ Duật Tinh gọi tôi lại.

“Khoan đã.”

Anh ta lấy chiếc áo sơ mi lụa tơ tằm của mình từ vali ra, lót dưới gối cho tôi.

“Ngủ đi, như vậy có lẽ sẽ tốt hơn.”

Tôi ngây người nhìn.

Chiếc áo này đắt đến mức có thể mua mạng tôi.

Cứ thế mà để tôi lót ngủ sao?

Ánh mắt của Kỳ Duật Tinh không còn sự thiếu kiên nhẫn lúc đầu.

Ngược lại, dưới ánh đèn vàng ấm áp, toát lên vài phần dịu dàng.

“Đừng lo lắng về quần áo, bị dị ứng còn phiền phức hơn.”

Ôi.

Kỳ Duật Tinh thật là một người sếp tốt.

Trước đây tôi còn nguyền rủa anh ta không con cái.

Tôi sai rồi.

Tôi nên chúc anh ta một lứa tám đứa mới phải!

“Cảm ơn Tổng giám đốc Kỳ.”

Áo sơ mi của Kỳ Duật Tinh có một mùi hương quen thuộc, rất ấm áp.

Thật dễ ngủ.

Trong cơn mơ màng, tôi dường như cảm nhận được một ánh mắt, rơi trên người tôi.

Dịu dàng và trìu mến.

 

 

back top