BÁC SĨ BETA XUI XẺO LUÔN BỊ CÁC ALPHA BÁ TỔNG GỌI DẬY LÚC NỬA ĐÊM

Chương 2

Sau gáy đau quá.

Tin tức tố không ngừng tuôn trào vào, giống như những đợt sóng biển vô tận, cuồn cuộn xô đẩy thần kinh của tôi.

Cơ thể tôi mềm nhũn ra, không kìm được rên rỉ hai tiếng.

Phó Hằng dường như càng thêm tức giận, môi hắn mút mạnh khiến da tôi như muốn bong ra.

"Kêu dâm đãng thật, đối với bọn họ cậu cũng kêu như thế à?"

Bàn tay hắn nhân tiện vuốt ve eo tôi.

Đồ khốn...

Thằng khốn này sẽ không phải là phát tình đến nỗi không nhận ra tôi nữa đấy chứ?

Nghĩ đến đây, lòng tôi càng thêm khó chịu.

Giây tiếp theo, tôi nghe thấy hắn cắn tai tôi nói:

"Lâm Dụ, người cậu toàn mùi của người khác, thật ghê tởm."

Chiếc áo sơ mi trên người tôi lập tức bị xé toạc thành giẻ rách, tôi bị hắn bế bổng lên.

Đầu óc choáng váng khi bị quăng lên giường.

Phó Hằng với vẻ mặt hung dữ đè xuống, tôi dùng sức nắm chặt một mảng da sau gáy hắn—

Một tiếng "bốp".

Cơ thể hắn rơi tự do, nặng nề đổ ập xuống giường.

Tôi thở dốc vài hơi, từ từ thu lại ống tiêm mà mình vừa chạm tới.

Dám đánh lén bác sĩ...

Cậu còn non lắm.

Tôi đặt Phó Hằng nằm yên trên giường, co hai đầu gối lại, nhìn khuôn mặt tuấn tú đang ngủ say của hắn.

Ừm, không ngờ tảng băng cấm dục nổi điên... cũng thú vị phết.

Chỉ là sự thú vị này không dành cho tôi, vừa nãy hắn chỉ là nhìn lầm mà thôi.

Xem ra Phó Hằng muốn chơi trò "cưỡng chế yêu".

Nhưng đối tượng là ai?

Chạy rồi à?

Đang suy nghĩ, ổ khóa cửa phòng bỗng xoay một cái.

Một Omega mặc áo len trắng hở vai, rụt rè bước ra.

Tôi sững sờ, ngay lập tức hiểu ra, thì ra cậu ta chính là Omega mà Phó Hằng muốn "cưỡng chế yêu" à.

Giấu kỹ thật đấy...

Suýt nữa thì m.ô.n.g ông đây gặp họa rồi.

 

 

back top