ALPHA KHÔNG MÙI VỪA LÀ TRỢ LÝ VỪA LÀ VỢ CỦA THƯỢNG TƯỚNG ĐẾ QUỐC

Chương 6

Ngày thứ tư kỳ mẫn cảm của Kỷ Hành.

Tôi đã làm xong bữa sáng từ sớm.

Trước đây anh ta nói với tôi chỉ ba ngày đầu là bình thường, nên tôi rất tò mò, ngày thứ tư anh ta rốt cuộc sẽ thế nào.

Kết quả, ngày hôm đó, cuối cùng tôi cũng biết thế nào là “tò mò hại c.h.ế.t mèo”.

Khi tôi mang bữa sáng vào phòng, Kỷ Hành đã tỉnh.

Từ lúc tôi bước vào cửa, đôi mắt anh ta đã nhìn chằm chằm vào tôi.

Khi tôi đặt bữa sáng lên tủ đầu giường, anh ta đột nhiên cười cong mắt, và nói với tôi: “Chào buổi sáng!”

Trời ơi, thời kỳ bạo động mà lại ngoan ngoãn thế này á?

Trước đó còn nói ngày thứ tư trở đi có thể mất lý trí, bây giờ xem ra, hoàn toàn là nói dối.

Tôi cũng cười với anh ta, “Bữa sáng tôi để đây, sữa nhớ uống, đừng uống một ngụm rồi lại vứt đó, dù sao bây giờ ngài cần bổ sung dinh dưỡng.”

Tôi ngửi thấy mùi xoài tràn ngập căn phòng, đã biết anh ta bị kỳ mẫn cảm bức bách đến mức tin tức tố mất kiểm soát, nhưng hình như cũng không có cách nào cứu được anh ta.

Anh ta cầm cốc lên ngửi ngửi, “Sữa này sao lại tanh như vậy?”

Tanh?

Tôi vội vàng ghé sát vào anh ta ngửi ngửi, “Không có mà, tôi không thấy tanh.”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, tôi bị anh ta trực tiếp kéo lên giường.

Tôi còn chưa kịp nhìn rõ anh ta kéo tôi bằng cách nào, tóm lại là khi tôi phản ứng lại thì đã bị anh ta đè trên giường.

Anh ta trực tiếp đưa tay ra, xé toạc miếng dán ức chế của tôi, rồi ghé sát vào.

“Kỳ mẫn cảm của cậu, mùi càng lạnh hơn.”

Tôi muốn phản kháng, nhưng hoàn toàn không chống cự nổi.

Anh ta liên tục giải phóng tin tức tố. Hóa ra, dưới sự áp chế tin tức tố của cấp S, một Alpha cấp A như tôi thật sự chẳng làm được gì.

Thêm vào đó, sức mạnh của anh ta không hề yếu, tôi hoàn toàn là cá trên thớt, mặc người xẻ thịt.

Tôi không ngừng mặc niệm cho chính mình trong lòng.

Là tôi đã quá khinh địch, không nghe lời anh ta, ghé quá gần, không chừng hôm nay sẽ c.h.ế.t ở đây rồi.

Khoảnh khắc Kỷ Hành cắn lên tuyến thể của tôi, tôi đã mở quang não, gửi đi một câu, như là lời trăn trối cuối cùng.

【Tôi tự nguyện, mọi chuyện không liên quan đến Kỷ Hành.】

Một phút sau, một đám người xông vào, bao vây cả hai chúng tôi.

Sau đó, có người túm lấy chân tôi, kéo tôi xuống giường.

Kỷ Hành nheo mắt, ôm vai tôi kéo ngược lại.

Tôi thật sự phục rồi, tôi đã nghĩ mình sẽ chết, nhưng không nghĩ là sẽ bị xé xác thành năm mảnh.

Hơn nữa, sức của Kỷ Hành cũng quá lớn đi chứ.

Kỷ Hành thấy ngày càng nhiều người kéo tôi, bèn điên cuồng giải phóng tin tức tố.

Tôi thấy một hàng Alpha ngã xuống, một đám Beta bổ sung vào, nhưng vẫn không thể giật tôi lại.

Người tôi không bị kéo đi, nhưng quần thì sắp bị kéo tuột rồi.

Thấy dây quần sắp đứt, tôi lập tức thoát khỏi vòng tay Kỷ Hành, một cú cá chép hóa rồng bật dậy, “Đừng có kéo nữa, quần sắp tụt rồi!”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn tôi, bao gồm cả những Alpha đang ôm đầu bò ra ngoài.

“Sao cậu không sao?” Mọi người đồng thanh.

Đúng vậy, sao tôi không sao, rõ ràng vừa nãy còn bị tin tức tố của Kỷ Hành áp chế đến mức muốn chết.

Tôi quay đầu nhìn Kỷ Hành đang ngây người phía sau, sau đó mắt tối sầm lại, ngất xỉu vào lòng anh ta.

 

 

back top