Đợi Lục Tri Hằng đi rồi, mẹ tôi mới phản ứng lại.
"Vừa nãy, nó đang quan tâm con à?"
Tôi kéo khóe miệng nở nụ cười giả tạo.
Trong lòng mắng Lục Tri Hằng một trận, rồi mới nói:
"Có lẽ thế ạ."
Dù sao, vết tích này trên người tôi, chính là do cậu ta cắn.
Lục Tri Hằng đi công ty trước.
Tôi lẽo đẽo theo sau.
Tuy cùng làm trong một công ty, nhưng tôi và Lục Tri Hằng hầu như không nói với nhau câu nào.
Cậu ta là thái tử gia của tập đoàn.
Tôi là người phụ việc cho cậu ta.
Không ai biết mối quan hệ của chúng tôi, càng không biết tôi là anh kế của Lục Tri Hằng.
Huống chi.
Ở công ty, thái độ của Lục Tri Hằng đối với tôi không được tốt cho lắm.
Đang đối chiếu phương án dở dang, thư ký của Lục Tri Hằng đột nhiên đến gọi tôi.
Nói Lục Tri Hằng có chuyện muốn tìm tôi.
Tôi mỉm cười gật đầu,vẻ mặt đã sớm đoán trước được.
Kỳ dịch cảm của Lục Tri Hằng không thể thiếu sự xoa dịu của tin tức tố của tôi.
Tôi đứng dậy, các đồng nghiệp đều nhìn tôi với vẻ mặt đồng cảm.
Cứ như thể nơi tôi đi không phải là văn phòng của Lục Tri Hằng, mà là địa ngục.
Cũng đúng, dù sao người bị Lục Tri Hằng mắng nhiều nhất chính là tôi.
Đến văn phòng.
Lục Tri Hằng đang xem tài liệu, không ngẩng đầu.
Tôi đứng yên không có động tĩnh, Lục Tri Hằng cuối cùng cũng mất kiên nhẫn ngẩng đầu lên.
Châm chọc nói: "Còn cần tôi dạy anh cách an ủi nữa sao?"
Lời nói của Lục Tri Hằng chói tai vô cùng.
Tôi lật tay xé miếng dán ức chế.
Trong khoảnh khắc, cả văn phòng tràn ngập mùi hương hoa nhài.
Ánh mắt Lục Tri Hằng rơi trên người tôi, khóe môi cong lên một nụ cười khó hiểu.
"Một Alpha, tin tức tố lại có mùi hoa nhài."
Cậu ta cười khẩy, "Thiên bẩm đã thiếu chịch."
Tôi không nói gì.
Tận tụy lắng nghe sự châm chọc của Lục Tri Hằng và giải phóng tin tức tố cho cậu ta.
Những lời này tôi đã nghe vô số lần.
Hoàn toàn không thể làm tổn thương tôi.
Tôi ở trong văn phòng Lục Tri Hằng gần một tiếng đồng hồ.
Khi bước ra ngoài, khóe mắt tôi đều đỏ hoe.
Trong không gian kín đáo như vậy, tin tức tố của tôi và tin tức tố của Lục Tri Hằng va chạm.
Sau đó... hòa quyện.
Tôi cắn chặt răng, cố gắng để chân không bị nhũn ra.
Lục Tri Hằng nghiện tin tức tố của tôi.
Nhưng cậu ta không biết, tôi đối với cậu ta... cũng thế.
Thậm chí, còn nghiện hơn.
