Chuyện ở bên Lục Tri Hằng.
Cậu ta thật sự đã nói với bố cậu ta.
Cậu ta nhận hết trách nhiệm về mình, nói với bố cậu ta là cậu ta đã cưỡng ép tôi.
Và còn làm tôi có thai.
Bố Lục Tri Hằng im lặng rất lâu rất lâu.
Người đàn ông đã chinh chiến thương trường cả đời nhìn thấy quá nhiều chuyện kỳ quái, nhưng khi nghe con trai mình làm cho bụng đứa con kế là Alpha to lên thì vẫn không nhịn được im lặng.
Mẹ tôi suýt khóc.
Vẫn là tôi an ủi bà không sao.
Lục Tri Hằng sẽ chịu trách nhiệm.
"Nó là Alpha thì chịu trách nhiệm thế nào? Mẹ hối hận rồi, biết thế lúc trước không để con làm thân với nó, nếu không cũng không thành ra thế này."
"Con là Alpha sao có thể mang thai chứ!"
Khí thế của Lục Tri Hằng yếu đi rất nhiều, đối diện với mẹ tôi, trên mặt đã không còn vẻ nhìn người bằng lỗ mũi như trước.
Yếu ớt giải thích: "Dì, cháu không phải Alpha."
"Cháu là Enigma."
Đợi Lục Tri Hằng nói xong, bố cậu ta đập mạnh bàn.
Tức giận gầm lên:
"Mày là cái thứ gì cũng không được làm lớn bụng anh mày, thằng khốn nạn! Nó là anh mày!!! Mày thì sao?! Đầu mày bị lừa đá rồi à? Làm ai không làm lại đi làm anh mày?! Mày còn là người không?"
Lục Tri Hằng im lặng.
Tôi cũng im lặng.
Ngón chân co quắp.
Lục Tri Hằng đưa cho tôi một ánh mắt trấn an.
Rồi đi theo bố cậu ta vào thư phòng.
Mẹ tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, run rẩy nói:
"Tiểu Diễn, con thành thật nói với mẹ, có phải Tri Hằng cưỡng ép con không?"
Tôi vỗ vỗ tay bà, lắc đầu.
"Không phải."
"Con rất thích cậu ấy."
"Mẹ, nếu con không muốn, không ai có thể ép buộc con."
Mẹ tôi im lặng.
Một lúc sau, bà mới nói:
"Những năm nay con đã chịu khổ rồi, là mẹ có lỗi với con."
"Mẹ tôn trọng mọi lựa chọn của con."
